Rì rào kể chuyện cổ tích

LCĐT - Nắng cuối đông nhuộm vàng những vạt rừng trồng đang kỳ khép tán. Xe máy bon nhanh trên tuyến đường biên giới vừa mở vài năm nay, như dải lụa uốn lượn ngang lưng núi, ngược mãi lên cao, đến khi gặp dòng nước xanh ngắt vừa chui ra từ những mỏm núi cao vút, đổ ra sông Hồng, thì bất ngờ đường dựng đèo cổng trời, ngoặt lên A Mú Sung, Y Tý, Ngải Thầu - đó là Lũng Pô, nằm trên độ cao trên 1.000 m so với mặt biển, bốn mùa ngút ngàn sương gió.

Trồng chuối xuất khẩu - người dân Lũng Pô đang phủ xanh đất trồng và xoá nghèo, làm giàu.
Trồng chuối xuất khẩu - người dân Lũng Pô đang phủ xanh đất trồng và xoá nghèo, làm giàu.

Lũng Pô là đây, chỉ cách nước bạn một dòng suối nhỏ. Bản mới hiện ra với những ngôi nhà to rộng, vững chãi; ngô lai giống mới bắp dài, chắc hạt, phơi đỏ au trước sân nhà. Hai mươi chín nóc nhà người Mông lợp ngói fibrô xi-măng trắng, được quy hoạch theo chương trình di dãn, sắp xếp dân cư để phát triển kinh tế - xã hội vùng biên giới, đứng đều tăm tắp. Bốn bể xi-măng lớn chứa nước sạch, có đường ống mềm dẫn đến từng gia đình. Chuồng trại nuôi gia súc được làm cách xa nhà, gọn gàng, vệ sinh. Phía sườn đồi bên kia, ngôi trường xây kiên cố, lợp mái tôn đỏ tươi, nổi bật ngang triền núi xanh thẫm; khăn áo thổ cẩm của học sinh người Mông rực rỡ trong giờ ra chơi, tiếng cười đùa rộn vang, ấm cả một chiều biên giới.

Theo tiếng dân tộc bản địa, Bát Xát đọc chệch từ Pạcsrạt, có nghĩa là đồi cỏ gianh. Quả đúng là vậy, đường lên Y Tý, Lũng Pô vắt qua trập trùng núi đá, trọc lốc, chỉ toàn cỏ gianh; còn Lũng Pô có nghĩa là “rồng bố”. Đi suốt dải biên giới Lào Cai, tôi đã gặp rất nhiều địa danh mang tên “rồng”. Ở Sa Pa có núi Hàm Rồng. Ở Mường Khương có Hoa Long, biến âm thành Pha Long tức Rồng hoa. Ở Bắc Hà có Lùng Phình, tức bãi bằng của Rồng nằm nghỉ ngơi. Có phải Lũng Pô là dòng suối lớn duy nhất đủ sức xuyên qua trập trùng đồi cỏ gianh cao chất ngất, vượt qua bao ghềnh thác nơi cực bắc biên giới Lào Cai, tắm mát cho những vùng đất khô khát nơi nó đi qua, cho cuộc sống nơi đây sinh sôi mà có tên “Rồng bố”? Dọc đường lên A Mú Sung, chính ở chỗ “Rồng bố” hợp thủy với sông Mẹ (sông Cái) - nơi sông Hồng chảy vào đất Việt, tôi đã dừng xe, chạm lên cột mốc biên giới Việt - Trung ghi số 92, ốp đá granít trắng, sáng bừng trong nắng cuối đông và đứng ngắm nhìn mê mải đàn chim núi chao nghiêng giỡn mặt nước đẹp như tranh thủy mặc, đó là nơi giao hòa hai dòng sông biên giới. Bất ngờ nghe tiếng “mình chào cán bộ” thật ấm, sau đó là tiếng cười trong vắt của những cô gái dân tộc địa phương… đang gùi “lù cở” trên lưng, nào mộc nhĩ, nấm hương, mật ong rừng, rồi ngô, đỗ tương, đồ thổ cẩm xuống chợ bán, vẽ thêm sức sống cho bức tranh vùng cao đầy tươi mới.

Lũng Pô là bản mới của người Mông, từ xã Dìn Chin, Tả Gia Khâu (Mường Khương) cách xa gần trăm km đến đây lập nghiệp. Giáp Tết năm 2006, mảnh đất địa đầu biên giới Bát Xát lần đầu tiên được đón hơi ấm con người đến đây sinh sống. Mới chỉ gần chục năm lập bản mới, cuộc sống của bà con người Mông ở Lũng Pô đã đổi thay nhiều. Mỗi nhà có 2-3 ha đất để canh tác, ngoài ra còn được Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 345 giao đất, hướng dẫn kỹ thuật trồng rừng kinh tế, vừa phủ xanh đất trống, đồi trọc, vừa giữ nguồn nước phục vụ sản xuất. Không phải lo chuyện đất đai nữa, người Mông ở Lũng Pô bây giờ chỉ lo nhanh làm giàu thôi.

Trưởng thôn Sùng A Lử dẫn chúng tôi vào thăm từng nhà. Đồ đạc chưa nhiều, nhưng nhà nào cũng có xe máy dựng góc, một số có tivi trên tủ tường. Đang mùa thu hoạch chuối, dứa, nên ở trong nhà chỉ còn người già và lũ trẻ chưa đến tuổi đi học, người lớn đổ hết lên nương làm việc. Từ Trạm biên phòng Lũng Pô vào bản chừng 4 km, chúng tôi thấy bạt ngàn dứa, chuối tươi tốt. Vào ngôi nhà sàn to rộng đứng giữa thôn, may mắn gặp chủ nhân tên là Ma Mìn Phủ, mới 35 tuổi. Anh vừa nai nịt gọn gàng, chuẩn bị lên nương thu hoạch chuối. Nghe trưởng thôn giới thiệu, Phủ xăng xái rót nước mời khách. Câu chuyện xoay quanh việc trồng chuối, dứa, Phủ nói vanh vách: “Nhà mình có 6.000 cây chuối, nhà Ma Seo Mềnh có 4.000 cây, nhà Hầu Seo Chu có 3.000 cây… Tính ra, cả thôn đã có hơn 30 ha chuối trong tổng số 80 ha chuối của xã A Mú Sung, còn lại là dứa, nhưng mọi người vẫn đang trồng tiếp”. “Trồng nhiều chuối thế bán đi đâu?”- tôi hỏi. “Có đường to Nhà nước làm cho rồi thì không sợ ế đâu? Người bên Trung Quốc đến xin mua hết, chỉ lo không có nhiều chuối để bán thôi”- Mìn trả lời chắc nịch. Suốt các xã vùng biên Bát Xát như A Lù, Ngải Thầu chỉ thấy ruộng bậc thang, rừng và thảo quả, duy nhất ở bản mới Lũng Pô này có cây chuối và dứa, mà tốt đến lạ lùng, chẳng kém gì “thủ phủ” dứa, chuối Bản Lầu - Mường Khương. Chuối Lũng Pô trải dài, ngút ngàn trên những quả đồi, bao quanh bản mới, với màu xanh của rừng trồng, xoá dần đi những mảng đồi cỏ gianh vàng úa rất dễ gây cháy rừng vào mùa khô. Trên đường sang thăm trường học mới còn sáng màu sơn, đi qua những nương chuối tươi tốt, trưởng thôn Lử khoát tay hào hứng nói rằng: Cây chuối nhất định sẽ đem no ấm, giàu có đến cho người Lũng Pô cần cù, chịu khó. Con em người Mông được Nhà nước xây trường lớp kiên cố, được học hành, rồi sẽ vươn xa hơn cha anh ngày trước. Tôi tin vào điều đó.

Từ Lũng Pô, theo con đường tuần tra biên giới ngược lên phía bắc là đến Sa Pả, cũng là một bản mới định cư của người Dao từ A Lù chuyển sang. Lũng Pô và Sa Pả là hai thôn mới lập, nằm trên vành đai biên giới A Mú Sung. Cách đây hơn chục năm, tôi đã đến Sa Pả. Trở lại, thấy Sa Pả hôm nay đang khởi sắc, “đổi thịt thay da” thì rất mừng. Nhà nào cũng cấy trồng giống mới, thu hoạch hàng tấn lúa, ngô/năm; không còn hộ đói; có điện, có nước sạch để dùng; 100% trẻ em trong độ tuổi được đến trường. Bà con lập ra hương ước để cùng nhau bảo vệ rừng, bài trừ hủ tục, xây dựng đời sống văn hoá. Từ mô hình Sa Pả và Lũng Pô, càng thấy rõ một điều, để đồng bào định canh, định cư ở bản mới biên giới, không phải chỉ làm cho cái nhà ở, cái bể chứa nước ăn, hỗ trợ tạ gạo ăn ban đầu, mà cốt yếu phải có đường giao thông, đất đai sản xuất, thủy lợi, tức là những điều kiện để phát triển sản xuất bền vững. Thực hiện Chương trình 134, 120... của Chính phủ, đến nay, huyện Bát Xát đã bố trí, sắp xếp hàng nghìn hộ dân ra 8 thôn mới và hàng chục điểm dân cư, để phát triển kinh tế, bảo vệ biên giới.

Đêm vùng cao giăng màn sương trắng mờ ảo, dòng Lũng Pô rì rào kể chuyện cổ tích. Bên đống lửa to rừng rực cháy, xua tan hơi lạnh sương đêm, chúng tôi cùng vui chén rượu nồng thơm ngô nếp mới, hoà cùng điệu múa “sinh tiền” khoẻ khoắn, vòng xoè hoa quyến rũ của các chàng trai, cô gái Mông vùng biên ải.

Xuân mới đang về trên bản mới Lũng Pô…!

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Ngành đường sắt và sứ mệnh lịch sử

Ngành đường sắt và sứ mệnh lịch sử

Đợt thiên tai, mưa lũ vừa qua, hạ tầng giao thông đường bộ bị hư hại nghiêm trọng. Mặc dù đã thông tuyến tạm thời nhưng các tuyến giao thông đối nội, đối ngoại vẫn chưa thể trở lại hoạt động bình thường, giảm năng lực vận tải hàng hóa đi, đến Lào Cai. Trước tình thế đó, đường sắt trở thành phương tiện thay thế quan trọng giúp giảm tắc nghẽn và áp lực cho đường bộ.

Vượt suối, băng rừng đưa dòng điện sáng muôn nơi

Kỷ niệm 66 năm ngày truyền thống Công ty Điện lực Lào Cai (24/9/1958-24/9/2024): Vượt suối, băng rừng đưa dòng điện sáng muôn nơi

Hình ảnh những người thợ điện Lào Cai vượt suối, băng rừng, lội bùn, không quản hiểm nguy đưa dòng điện tỏa sáng, giúp người dân từng bước khôi phục sản xuất, ổn định cuộc sống trong những ngày mưa lũ vừa qua là những đóa hoa đẹp nhất dâng lên Bác Hồ kính yêu đúng dịp kỷ niệm 66 năm ngày Bác Hồ về thăm Nhà máy Điện Lào Cai và truyền thống Công ty Điện lực Lào Cai (24/9/1958 - 24/9/2024).

Cả làng hối hả đi cứu na

Cả làng hối hả đi cứu na

Thôn Báu, xã Thái Niên là vựa na trồng trên đất bãi bồi lớn nhất huyện Bảo Thắng. Thôn có khoảng 25 ha, hơn nửa số đó đã đến tuổi cho thu hoạch. Đợt lũ lịch sử vừa qua nhấn chìm toàn bộ diện tích na trồng trên đất bãi bồi trong 4 ngày, nước lên cao đến mức cây na 15 - 20 năm tuổi vẫn bị ngập không thấy ngọn. Chờ con nước rút, đất phù sa mới bồi se, nứt như bát men rạn thì người trồng na thôn Báu đua nhau ra bãi bồi đào, khơi đất ở gốc để na thoát nguy cơ thối rễ.

Tiếng kẻng giữ bình yên Tả Gia Khâu

Tiếng kẻng giữ bình yên Tả Gia Khâu

Keng... keng... keng...
Từ chiếc kẻng sơn màu đỏ thẫm treo bên hông nhà văn hóa thôn Tả Gia Khâu, tiếng kẻng dội vào những vách núi dựng đứng như thể cộng hưởng, lan rộng trong không trung. Tiếng kẻng như gọi bản làng nằm im lìm giữa núi rừng Tả Gia Khâu thức giấc.

Triệu trái tim hướng về Làng Nủ

Triệu trái tim hướng về Làng Nủ

Chứng kiến những hình ảnh tang thương, những mất mát không gì có thể bù đắp của người dân thôn Làng Nủ, xã Phúc Khánh, huyện Bảo Yên sau trận lũ quét kinh hoàng, nhiều người không khỏi xót xa, rơi nước mắt. Ngay lập tức, những chuyến hàng cứu trợ với tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách của hàng triệu trái tim trên khắp mọi miền tổ quốc đã hướng về Làng Nủ để “tiếp sức” cho người dân vùng lũ vượt qua khó khăn.

Lời cảm ơn gửi từ tâm lũ

Lời cảm ơn gửi từ tâm lũ

Cơn bão số 3 đi qua cùng với hoàn lưu của bão đã càn quét nhiều bản làng, cướp đi sinh mạng của bao người dân nghèo vùng cao, vùng dân tộc thiểu số trong đó có tỉnh Lào Cai. Nhưng chính trong hoàn cảnh đầy khắc nghiệt và đau thương ấy, chúng ta nhìn thấy tình người lắng đọng đến với tâm lũ và được gửi từ tâm lũ. 

Ngược xuôi những chuyến hàng cứu trợ vùng thiên tai

Ngược xuôi những chuyến hàng cứu trợ vùng thiên tai

Sáng sớm, trụ sở UBND xã Tả Phời (thành phố Lào Cai) đã tất bật những chuyến xe vào - ra. Từ nguồn hàng được hỗ trợ, lực lượng chức năng với khoảng 60 người gồm cán bộ xã, lực lượng tham gia bảo vệ an ninh, trật tự ở cơ sở xếp hàng lên xe máy để đi tiếp viện cho các thôn, xóm đang bị chia cắt, cô lập do sạt lở đất. 

Tang thương bản làng dưới chân núi Con Voi

Tang thương bản làng dưới chân núi Con Voi

Tai họa ập đến khi những đứa trẻ nhỏ ngủ chưa tròn giấc, những người lớn chưa kịp ra đồng, những người già đang mong trời tạnh ráo để giúp con cháu dọn dẹp nhà cửa... Ngay cả những người bi quan nhất cũng chẳng thể ngờ bản làng nhỏ bé định cư lâu đời, thuận hòa với thiên nhiên dưới chân núi Con Voi hùng vĩ lại một ngày phải hứng chịu cơn đại hồng thủy. Làng Nủ hôm nay chìm trong đau thương. Nghe tin dữ, chúng tôi như rụng rời chân tay.

Bài cuối: Bài học thực tiễn từ cơ sở

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài cuối: Bài học thực tiễn từ cơ sở

Thành công đạt được và hạn chế trong công tác sắp xếp cán bộ, công chức gắn với tổ chức bộ máy cho thấy cần có chính sách đặc thù để lựa chọn được đội ngũ có đủ năng lực, trình độ đáp ứng yêu cầu công việc đồng thời làm công tác tư tưởng đối với đội ngũ cán bộ trong diện phải tinh giản.

Bài 2: Vẫn còn những khó khăn

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài 2: Vẫn còn những khó khăn

Năm 2021, khi triển khai sáp nhập đơn vị hành chính theo Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về việc sắp xếp đơn vị hành chính cấp huyện, cấp xã giai đoạn 2019 – 2021, toàn tỉnh có 270 cán bộ, công chức (CBCC) cấp xã dôi dư. Sau gần 5 năm sắp xếp, các địa phương đã giải quyết nghỉ hưu 8 người, tinh giản biên chế 132 người, chuyển công chức cấp huyện 10 người, bố trí sắp xếp vị trí công tác khác 104 người.

Bài 1: Đợt sàng lọc, lựa chọn cán bộ

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài 1: Đợt sàng lọc, lựa chọn cán bộ

Thực hiện Đề án sắp xếp các đơn vị hành chính cấp huyện, cấp xã giai đoạn 2019 - 2021, toàn tỉnh đã giảm được 12 đơn vị hành chính cấp xã; số cán bộ, công chức cấp xã dôi dư là 270 người. Tỉnh Lào Cai đã xây dựng lộ trình đến hết năm 2024 sẽ bố trí xong; tuy nhiên, hạn chót đã đến gần nhưng việc sắp xếp cán bộ, công chức dôi dư vẫn còn những khó khăn nhất định.

Khúc hoan ca miền núi đá

Khúc hoan ca miền núi đá

Mường Khương, "vùng đất thép" trên dọc dải biên cương phía Bắc của Tổ quốc. Ở nơi mà đá núi nhiều hơn đất, giữa cộng đồng 23 dân tộc cùng sinh sống, có một tộc người đặc biệt và chỉ có duy nhất ở xứ Mường: Người Pa Dí! Một tộc người với số dân ít ỏi và đến sau rất lâu trong hành trình lập bản ở xứ Mường, nhưng từ sự đoàn kết và cần cù, họ trở thành một trong những chủ nhân của vùng đất khó, viết lên khúc hoan ca đầy hào sảng, sáng tươi về đất và người ở miền núi cao đá nhọn Mường Khương.

Giấc mơ Nậm Chăm

Giấc mơ Nậm Chăm

Nậm Chăm là thôn xa và khó khăn nhất xã Nậm Lúc (Bắc Hà) với 100% là đồng bào dân tộc Mông. Trước đây cả thôn hầu hết là hộ nghèo, nhờ được thụ hưởng các chính sách của Nhà nước, cùng nỗ lực vượt khó của bà con, đến nay đời sống của nhiều hộ đã được cải thiện.

Phát hiện dấu hiệu bị “rút ruột”

Công trình cấp nước sinh hoạt tại xã Thống Nhất: Phát hiện dấu hiệu bị “rút ruột”

Đó là công trình cấp nước sinh hoạt thôn Chang - thôn Muồng (Chang - Muồng), xã Thống Nhất, thành phố Lào Cai, do Công ty TNHH Một thành viên xây dựng Ngọc Hưng trúng thầu thi công theo hợp đồng trọn gói, Chủ đầu tư công trình là UBND xã Thống Nhất, tổng giá trị theo hợp đồng hai bên ký là 3.995.640.000 đồng (viết tròn là 3 tỷ 995 triệu đồng).

Sắc mới Sao Cô Sỉn

Sắc mới Sao Cô Sỉn

Tuyến đường bê tông nối từ Tỉnh lộ 154 như dải lụa xuyên qua nương ngô trải dài đang mùa thu hoạch, rồi “chạy” ven rừng sa mộc vươn cao thẳng tắp giữa làn sương mỏng khiến chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng như lạc vào trời Âu. Thấp thoáng bên đại ngàn là nhà xây cao tầng xen lẫn là những căn nhà truyền thống của người Mông. Sao Cô Sỉn bây giờ đẹp như vậy nhưng quay lại khoảng 15 năm trước, câu chuyện về mảnh đất này hoàn toàn khác.

fbytzltw