Cheo leo Pa Cheo

“Về Bát Xát quê em, đường gập ghềnh chênh vênh. Thấp thoáng trong sương mờ, đường lượn quanh lưng núi cao… Về Bát Xát quê em, ruộng bậc thang lên trời” - lời bài hát “Về Bát Xát quê em” trong đĩa nhạc kỷ niệm 60 năm ngày  thành lập Đảng bộ huyện cứ văng vẳng ngân vang, réo rắt đưa bước chân chúng tôi vượt qua cổng trời, từ Bản Xèo ngược dốc, bỏ lại sau lưng tiếng ầm ào của dòng thác Cán Tỷ đẹp mơ màng, để có mặt ở Pa Cheo trong một ngày cuối năm.

Sắc mới Pa Cheo.
Sắc mới Pa Cheo.

Ngẫu nhiên nhưng cũng là cơ duyên khi sau gần một tháng mặt trời chìm nghỉm trong sương mù đặc quánh, hôm nay nắng bỗng bừng lên ấm áp. Sự sắp đặt của thiên nhiên như có chủ đích ấy khiến cho Bí thư Đảng ủy xã Hầu A Chúng tay bắt, mặt mừng và nói trong nụ cười hiền hậu: Hôm nay số cô “đỏ” đấy, chứ hôm qua mà lên đây thì mù mịt, rét buốt và mưa sương, nên đường bẩn, khó xuống thôn lắm…

Nghe đến hai từ Pa Cheo, tôi cứ có cảm giác cheo leo thế nào. Quả đúng thật! Đến Ủy ban nhân dân xã, chưa kịp uống chén trà nóng mới pha, tôi đã phải lên đường. Bí thư Đảng ủy xã Hầu A Chúng bảo: Đi nhanh kẻo lát nữa nắng tắt, trên thôn lạnh lắm… Những tưởng đến trung tâm xã đã là xa, là cao và hẻo lánh, ấy vậy mà nơi chúng tôi đi tiếp phải qua tuyến đường uốn lượn quanh co bên mép núi. Dọc đường, chúng tôi thấy những phân hiệu trường học cứ “cheo leo” trên đỉnh núi, nào là Tả Liềng, Xéo Pa Cheo, Tả Pa Cheo… Càng lên cao, nhìn về phía trung tâm xã càng thấy chìm sâu dưới thung lũng. Phía bên ấy, ngọn núi ngạo nghễ, những vầng mây trắng quấn quanh như làm duyên cho miền sơn cước. Trong nắng chiều vùng cao, trụ sở Ủy ban nhân dân xã, những ngôi trường khang trang càng nổi bật giữa triền xanh của hàng cây sa mộc, giữa cánh rừng tái sinh được bà con người Mông bảo vệ nghiêm ngặt. Trên đường đi, chúng tôi gặp nhiều xe tải nhỏ chở vật liệu đang ì ạch bò lên núi. Bí thư Đảng ủy xã phấn khởi khoe khi dừng lại trên con đường vừa đổ đá, xe lu đang lèn qua, lèn lại nền đường chờ ngày rải nhựa: Đoạn đường này được nhà nước đầu tư dài 5 km, với kinh phí hơn 7 tỷ đồng. Có đường nhựa, bà con người Mông ở Pa Cheo sẽ mừng lắm. Ai cũng hồ hởi bởi từ nay có thể xuống xã, xuống huyện mà không phải vất vả như trước nữa… Đem con gà, con lợn nuôi được xuống chợ phiên Mường Hum bán chắc cũng dễ dàng hơn.

Khác với suy nghĩ của người lần đầu tiên đặt chân đến đất Pa Cheo, giữa cái giá lạnh của mùa đông, tiết trời nắng ấm như muốn “khoe” với mọi người về vẻ đẹp riêng của xứ sở cheo leo này. Ngạc nhiên lắm, bởi trước khi đến Pa Cheo, tôi đã phải “lên giây cót tinh thần” rất nhiều lần mới mạnh dạn “nhấn ga” để lên đường. Vậy mà, ngay từ lúc chạm ngõ, dưới ánh nắng xiên của buổi chiều đông, Pa Cheo hiện ra đẹp mơ màng. Hai ven đường, những rặng đào phai không còn chiếc lá nào, đâu đó những nụ hoa chúm chím đang ủ lửa, chờ xuân về bung nở. Ngỡ mình đang đi ở núi rừng Sa Pa, thì Bí thư Đảng ủy xã giới thiệu: Mỗi năm, từ tiền bán đào chơi tết cũng mang về cho người dân ở đây hàng trăm triệu đồng đó! Thì ra vậy, vì suốt chặng đường từ trung tâm xã đến điểm dừng chân Tả Pa Cheo, chúng tôi thấy cơ man nào là đào. Nhà nào ít thì dăm ba cây, nhà nhiều cũng có hàng chục cây quanh nhà… Tôi tin chắc, dịp tết lên đây, khi những nụ đào khoe sắc, thì cảnh vật Pa Cheo còn nhiều sức hấp dẫn nữa, nhất là với dân “phượt” và thợ săn ảnh. 

Đường lên Pa Cheo cheo leo bên sườn núi.
Đường lên Pa Cheo cheo leo bên sườn núi.

Điểm dừng chân của chúng tôi là thôn Tả Pa Cheo, cách Ủy ban nhân dân xã 15 km đường dốc…Tả Pa Cheo ở độ cao gần 1.400 m so với mực nước biển. Nắng ấm vậy mà vẫn làm cho đôi tay tôi lạnh cóng. Lúc này, trẻ con vừa tan học, bé nào tay cũng cầm chiếc cặp lồng đựng cơm, quần áo phong phanh chạy tung tăng trong nắng trên các nẻo đường về nhà. Bên hiên nhà, cô gái Mông đang ngồi phơi nắng, tỉ mẩn thêu thổ cẩm. Đứa trẻ địu sau lưng vẫn ngủ ngon lành trong nắng chiều. Chả là gần tháng nay, không có một chút ánh mặt trời, nên hôm nay mọi người ai cũng muốn ra sân để hong nắng. Những căn nhà gỗ nép dưới cánh rừng tái sinh xanh mướt tạo nên cảnh sắc thật yên bình. Tôi để ý thấy bên hiên nhà có những đống củi cao xếp ngay ngắn như nhà của đồng bào Hà Nhì ở Y Tý. Ở đây, người dân cũng tích trữ củi để sưởi ấm trong những tháng mùa đông giá lạnh.

Ở vùng cao này, ngoài nương ngô, ruộng lúa bậc thang là rừng. Người Mông Pa Cheo bám bản, giữ rừng tốt nên những cánh rừng tái sinh cứ bạt ngàn xanh. Toàn xã hiện có khoảng 400 ha rừng được khoanh nuôi bảo vệ nghiêm ngặt. Khi tôi có ý hỏi vì sao người dân Pa Cheo giữ rừng “giỏi” thế, Trưởng thôn Tả Pa Cheo 1 là anh Lý A Sáng tâm sự: Người Mông chúng tôi sinh ra và lớn lên ở rừng, cuộc sống dựa vào rừng nên coi trọng rừng lắm. Sở dĩ rừng được gìn giữ như nguồn sống của người dân là bởi nơi đây năm nào cũng tổ chức lễ hội ăn thề bảo vệ rừng. Nhờ đó, đời sống của nhiều hộ dân ở Tả Pa Cheo này khá lên cũng từ rừng…

Chưa kịp để tôi hỏi, Trưởng thôn Lý A Sáng đã nói tiếp: Cả 2 thôn Tả Pa Cheo 1, Tả Pa Cheo 2 có gần 100 ha thảo quả trồng dưới tán rừng, chiếm gần 1/2 diện tích thảo quả của cả xã. Nhiều hộ có kinh tế khá nhờ trồng thảo quả. Chính vì vậy, họ rất biết giữ rừng để canh tác thảo quả vì loại cây này chỉ trồng được dưới tán rừng nguyên sinh, rừng tái sinh mà thôi.

Bất chợt, chỉ tay về ngọn núi phía trước mặt, Bí thư Đảng ủy xã Hầu A Chúng bảo: Cánh rừng nguyên sinh kia vẫn còn nhiều cây gỗ to lắm. Rừng của bố tôi để lại đấy, từ đời ông, đời cụ rồi…Nhà tôi cũng trồng thảo quả dưới cánh rừng này. Bà con nơi đây không chỉ giữ rừng, mà còn tích cực trồng rừng nữa. Năm nay, xã đã vận động nhân dân trồng được 40 ha cây xoan ta ở 6 thôn: Hán Nắng, Tả Lèng, Xéo Pa Cheo, Tả Pa Cheo 1, Tả Pa Cheo 2… Hai năm trở lại đây, người Mông Pa Cheo còn trồng cả cây dược liệu (đương quy, y dĩ ), trồng gừng, phát triển mô hình chăn nuôi lợn địa phương. Cũng từ các mô hình phát triển kinh tế, người dân Pa Cheo tích cực chuyển đổi cơ cấu cây trồng, vượt lên những khó khăn của một xã vùng cao, do đó, năm 2014, xã đã có 55 hộ thoát nghèo, đạt 100% kế hoạch.

Trở về Ủy ban nhân dân xã khi hoàng hôn buông xuống, mặt trời khuất dần sau núi… Đúng lúc ấy, chúng tôi gặp đoàn cán bộ xã vừa từ thôn trở về. Hỏi chuyện mới biết, hôm nay xã huy động 5 cán bộ đi xe máy đến thôn Pờ Sì Ngài, một thôn khó khăn của xã để vận động học sinh ra lớp. Chả là trời rét quá, khiến nhiều học sinh “ngại” đi học… Lo không đạt tỷ lệ chuyên cần, lo học sinh thiếu hụt cái chữ nên Đảng bộ, chính quyền xã phải “xắn tay” vào cuộc, chỉ đạo quyết liệt. Chị Phượng, cán bộ xã vừa từ thôn Pờ Sì Ngài về, rét cóng, đang ngồi sưởi ấm bên đống lửa cho biết: Mùa đông vất vả lắm. Năm nào chúng tôi cũng phải đến tận nhà vận động học sinh đi học, rồi đưa học sinh xuống xã để học nữa. Vất vả nhưng kiên trì, quyết tâm nên mấy năm nay, tỷ lệ chuyên cần của học sinh ở Pa Cheo cũng tương đối ổn định.

Quả là, có đến mới thấu hiểu sự vất vả của cán bộ xã, thầy, cô giáo bám bản ở nơi này. Thật sự phải có tâm huyết lắm mới gắn bó được với Pa Cheo, vùng cao còn nhiều gian khó. Khi đến điểm trường Tả Pa Cheo, tôi gặp cô giáo Lê Thị Nhuận, nhà ở Bát Xát nhưng đã có 9 năm dạy tại phân hiệu heo hút này rồi. Cô và đồng nghiệp luôn kiên trì vận động “kéo” học sinh ra lớp. Tuần nào cũng vậy, thầy, cô giáo ở Pa Cheo đều phải lên trường từ chiều chủ nhật. Ngoài giờ lên lớp, các thầy, cô còn nấu cơm cho học sinh ăn. Cô Nhuận cho biết: Giờ đây, bà con cũng đã ý thức được việc học của con em mình hơn trước rồi. Thế nên, điểm trường mầm non Tả Pa Cheo hiện có 53 cháu đang theo học. Cứ mỗi sáng xuống lớp, cháu nào dù bé hay lớn đều mang xuống góp một thanh củi để cô giáo nấu cơm cho ăn. Những hôm trời rét đậm hay học sinh bị ốm, phụ huynh đã biết xin cô giáo cho con nghỉ học…

Một ngày ở Pa Cheo chưa thể đi hết các thôn nên lúc chia tay, đồng chí Hầu A Chúng còn bắt tay hẹn: Lần sau đến, chúng tôi sẽ đưa nhà báo lên Bản Giàng, thôn cách xã có 8 km nhưng nếu trời mưa thì phải đi bộ đấy. Mọi người sẽ thấy được sự khó khăn của vùng cao Pa Cheo, một xã có gần 100% đồng bào dân tộc Mông sinh sống bám trụ trên những đỉnh núi cao.

Rời Pa Cheo khi màn đêm bắt đầu buông xuống, cái lạnh của vùng cao len lỏi khiến cho tay lái nhiều lúc không còn vững nữa. Bóng đèn pha chiếu sáng cả vạt rừng… Mỗi lần có chuyến xe tải chở hàng lên, chúng tôi phải dừng lại sát vệ đường cho xe qua rồi mới đi tiếp được. Phấn khởi vì sự đổi thay của vùng đất này nhưng chúng tôi hiểu rằng, Pa Cheo vẫn còn cheo leo lắm…

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Lời cảm ơn gửi từ tâm lũ

Lời cảm ơn gửi từ tâm lũ

Cơn bão số 3 đi qua cùng với hoàn lưu của bão đã càn quét nhiều bản làng, cướp đi sinh mạng của bao người dân nghèo vùng cao, vùng dân tộc thiểu số trong đó có tỉnh Lào Cai. Nhưng chính trong hoàn cảnh đầy khắc nghiệt và đau thương ấy, chúng ta nhìn thấy tình người lắng đọng đến với tâm lũ và được gửi từ tâm lũ. 

Ngược xuôi những chuyến hàng cứu trợ vùng thiên tai

Ngược xuôi những chuyến hàng cứu trợ vùng thiên tai

Sáng sớm, trụ sở UBND xã Tả Phời (thành phố Lào Cai) đã tất bật những chuyến xe vào - ra. Từ nguồn hàng được hỗ trợ, lực lượng chức năng với khoảng 60 người gồm cán bộ xã, lực lượng tham gia bảo vệ an ninh, trật tự ở cơ sở xếp hàng lên xe máy để đi tiếp viện cho các thôn, xóm đang bị chia cắt, cô lập do sạt lở đất. 

Tang thương bản làng dưới chân núi Con Voi

Tang thương bản làng dưới chân núi Con Voi

Tai họa ập đến khi những đứa trẻ nhỏ ngủ chưa tròn giấc, những người lớn chưa kịp ra đồng, những người già đang mong trời tạnh ráo để giúp con cháu dọn dẹp nhà cửa... Ngay cả những người bi quan nhất cũng chẳng thể ngờ bản làng nhỏ bé định cư lâu đời, thuận hòa với thiên nhiên dưới chân núi Con Voi hùng vĩ lại một ngày phải hứng chịu cơn đại hồng thủy. Làng Nủ hôm nay chìm trong đau thương. Nghe tin dữ, chúng tôi như rụng rời chân tay.

Bài cuối: Bài học thực tiễn từ cơ sở

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài cuối: Bài học thực tiễn từ cơ sở

Thành công đạt được và hạn chế trong công tác sắp xếp cán bộ, công chức gắn với tổ chức bộ máy cho thấy cần có chính sách đặc thù để lựa chọn được đội ngũ có đủ năng lực, trình độ đáp ứng yêu cầu công việc đồng thời làm công tác tư tưởng đối với đội ngũ cán bộ trong diện phải tinh giản.

Bài 2: Vẫn còn những khó khăn

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài 2: Vẫn còn những khó khăn

Năm 2021, khi triển khai sáp nhập đơn vị hành chính theo Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về việc sắp xếp đơn vị hành chính cấp huyện, cấp xã giai đoạn 2019 – 2021, toàn tỉnh có 270 cán bộ, công chức (CBCC) cấp xã dôi dư. Sau gần 5 năm sắp xếp, các địa phương đã giải quyết nghỉ hưu 8 người, tinh giản biên chế 132 người, chuyển công chức cấp huyện 10 người, bố trí sắp xếp vị trí công tác khác 104 người.

Bài 1: Đợt sàng lọc, lựa chọn cán bộ

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài 1: Đợt sàng lọc, lựa chọn cán bộ

Thực hiện Đề án sắp xếp các đơn vị hành chính cấp huyện, cấp xã giai đoạn 2019 - 2021, toàn tỉnh đã giảm được 12 đơn vị hành chính cấp xã; số cán bộ, công chức cấp xã dôi dư là 270 người. Tỉnh Lào Cai đã xây dựng lộ trình đến hết năm 2024 sẽ bố trí xong; tuy nhiên, hạn chót đã đến gần nhưng việc sắp xếp cán bộ, công chức dôi dư vẫn còn những khó khăn nhất định.

Khúc hoan ca miền núi đá

Khúc hoan ca miền núi đá

Mường Khương, "vùng đất thép" trên dọc dải biên cương phía Bắc của Tổ quốc. Ở nơi mà đá núi nhiều hơn đất, giữa cộng đồng 23 dân tộc cùng sinh sống, có một tộc người đặc biệt và chỉ có duy nhất ở xứ Mường: Người Pa Dí! Một tộc người với số dân ít ỏi và đến sau rất lâu trong hành trình lập bản ở xứ Mường, nhưng từ sự đoàn kết và cần cù, họ trở thành một trong những chủ nhân của vùng đất khó, viết lên khúc hoan ca đầy hào sảng, sáng tươi về đất và người ở miền núi cao đá nhọn Mường Khương.

Giấc mơ Nậm Chăm

Giấc mơ Nậm Chăm

Nậm Chăm là thôn xa và khó khăn nhất xã Nậm Lúc (Bắc Hà) với 100% là đồng bào dân tộc Mông. Trước đây cả thôn hầu hết là hộ nghèo, nhờ được thụ hưởng các chính sách của Nhà nước, cùng nỗ lực vượt khó của bà con, đến nay đời sống của nhiều hộ đã được cải thiện.

Phát hiện dấu hiệu bị “rút ruột”

Công trình cấp nước sinh hoạt tại xã Thống Nhất: Phát hiện dấu hiệu bị “rút ruột”

Đó là công trình cấp nước sinh hoạt thôn Chang - thôn Muồng (Chang - Muồng), xã Thống Nhất, thành phố Lào Cai, do Công ty TNHH Một thành viên xây dựng Ngọc Hưng trúng thầu thi công theo hợp đồng trọn gói, Chủ đầu tư công trình là UBND xã Thống Nhất, tổng giá trị theo hợp đồng hai bên ký là 3.995.640.000 đồng (viết tròn là 3 tỷ 995 triệu đồng).

Sắc mới Sao Cô Sỉn

Sắc mới Sao Cô Sỉn

Tuyến đường bê tông nối từ Tỉnh lộ 154 như dải lụa xuyên qua nương ngô trải dài đang mùa thu hoạch, rồi “chạy” ven rừng sa mộc vươn cao thẳng tắp giữa làn sương mỏng khiến chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng như lạc vào trời Âu. Thấp thoáng bên đại ngàn là nhà xây cao tầng xen lẫn là những căn nhà truyền thống của người Mông. Sao Cô Sỉn bây giờ đẹp như vậy nhưng quay lại khoảng 15 năm trước, câu chuyện về mảnh đất này hoàn toàn khác.

Lịch sử hình thành tỉnh Lào Cai

Lịch sử hình thành tỉnh Lào Cai

Lào Cai thành lập ngày 12/7/1907 nhưng bối cảnh thành lập tỉnh Lào Cai như thế nào? Vì sao tỉnh dân sự Lào Cai lại thành lập muộn so với một số tỉnh trong vùng? Các đơn vị hành chính Lào Cai khi mới thành lập bao gồm những châu, huyện nào?...

Khẳng định vị thế “Sông đầu nguồn - núi tuyệt đỉnh”

Kỷ niệm 117 năm ngày thành lập tỉnh Lào Cai (12/7/1907 - 12/7/2024): Khẳng định vị thế “Sông đầu nguồn - núi tuyệt đỉnh”

Tháng 7 về, dòng sông Hồng thêm đậm sắc phù sa soi bóng thành phố trẻ Lào Cai đẹp dung dị, 117 năm chứng kiến biết bao sự đổi thay của vùng đất biên cương. Từ vùng đất hồng hoang nơi biên ải, Lào Cai hôm nay đã có diện mạo mới khang trang, to đẹp; phố phường, làng bản rực màu cờ đỏ sao vàng như nhân thêm niềm vui vị thế mới.

Bài cuối: Viết tiếp giấc mơ trên non ngàn

Người đi “gieo hạt chữ”: Bài cuối: Viết tiếp giấc mơ trên non ngàn

Trong tập truyện ký “Những người đi gieo hạt chữ” của Nhà giáo Ưu tú Cao Văn Tư, người gắn bó sâu nặng với ngành giáo dục Lào Cai từ những ngày gian khó có viết: “Thày đi dạy chữ bản xa/Vó câu lững thững rừng già suối reo/Chim kêu vượn hót lưng đèo/Thương đàn em nhỏ bản nghèo ngẩn ngơ”.

Bài 3: “Cõng” ánh sáng lên “rừng vầu đắng”

Người đi “gieo hạt chữ”: Bài 3: “Cõng” ánh sáng lên “rừng vầu đắng”

Anh Chảo Ông Chẳn, sinh năm 1989 ở Phìn Hồ - thôn xa nhất, cao nhất của xã Tả Phời (thành phố Lào Cai). Như “hạt mầm” nảy nơi vùng đất khó, Chảo Ông Chẳn luôn hy vọng ngày mai của đồng bào ở Tả Phời, trong đó có mình, sẽ tươi sáng hơn. Nghĩ vậy, Chảo Ông Chẳn quyết tâm trở thành thầy giáo để mang ánh sáng về cho dân bản, lấy con chữ “mở đường” xuống núi.

Bài 2: Người lái đò ở “Trường Sa cạn”

Người đi “gieo hạt chữ”: Bài 2: Người lái đò ở “Trường Sa cạn”

Trong biết bao con đường ở dải đất nghèo Dìn Chin (huyện Mường Khương), có lẽ không có nơi nào mà cô giáo Nguyễn Thị Uyến chưa đặt chân đến. Hành trình từ một cô gái trẻ ở miền xuôi lên vùng cao đến khi đã dành trọn nửa cuộc đời để “gieo chữ” cho học sinh ở miền "đất khát” là một chặng đường đầy gian khó mà cũng vô cùng ý nghĩa.

fbytzltw