Ngôi làng những người trăm tuổi

Người Mơ Nâm ở Kon Plông (tỉnh Kon Tum) hiện sống dọc các thung lũng giữa lưng chừng núi chủ yếu trên các xã: Đắk Long, Hiếu.

Điều đáng ngạc nhiên là mặc dù đời sống nghèo nàn, kham khổ nơi điều kiện khí hậu khắc nghiệt nhưng rất nhiều người Mơ Nâm sống qua tuổi 100.

Vợ chồng A Giỗ và Y Noang ở làng Kon Rẫy. Nhiều người vợ ở đây hơn chồng đến chục tuổi.
Vợ chồng A Giỗ và Y Noang ở làng Kon Rẫy. Nhiều người vợ ở đây hơn chồng đến chục tuổi.

100 tuổi vẫn cõng gùi đi rẫy

Chủ tịch Hội Người cao tuổi xã Đắk Long Đinh Tố Gỗ chạy xe máy dẫn chúng tôi vào làng Kon Rẫy nằm sâu trong thung lũng dưới những cánh rừng nguyên sinh.

Ngôi làng Kon Rẫy nằm xếp thành hình vòng cung dưới sự che chở của Yàng núi. Ông Đinh Tố Gỗ lật cuốn sổ thống kê các thành viên mà ông đang phụ trách rồi chỉ cho chúng tôi một cái tên: Y Mriêu, sinh năm 1914 - theo cách tính của người Mơ Nâm thì Y Mriêu đã sống thọ qua hơn 200 mùa rẫy.

Ông Gỗ quả quyết trước khi dẫn chúng tôi đến thăm nhà Y Mriêu: “Không thể gặp được Mriêu vào giữa sáng đâu, Mriêu cõng gùi lên rẫy rồi”.

Xế trưa, chúng tôi chạy xe máy luồn qua con đường đất dẫn tới căn nhà gỗ nằm bên con nước để tìm người đàn bà trăm tuổi. Một phụ nữ lớn tuổi đội nón cời, đi chân đất, cõng chiếc gùi chất đầy rau dại đứng nhìn chúng tôi rồi hỏi gì đó bằng tiếng Xê Đăng.

Ông Gỗ dừng xe, bước xuống đáp lại rồi quay qua bảo với tôi: “Y Mriêu đó, nó mới đi rừng hái lá rau về ăn bữa trưa”.

Không thể tưởng tượng được trước mặt tôi là người đã sống qua 200 mùa rẫy theo cách tính của người Mơ Nâm - tức 100 tuổi. Khác xa với tưởng tượng, một người Mơ Nâm ở độ tuổi ấy chúng tôi bắt gặp có người đã nằm yên một chỗ, mắt lờ đờ, da dồn thành từng cụm chờ đợi ngày về với atâu (ông bà tổ tiên).

Nhưng Mriêu vẫn mạnh mẽ như bao người phụ nữ Mơ Nâm ở thung lũng Kon Rẫy: đôi mắt đen và sáng long lanh khi biết có người vào thăm nhà, bàn chân và hai bàn tay chai sạn, dáng người hơi còng nhưng tóc vẫn đen như gỗ mun.

Ông Gỗ cho biết Mriêu là người sống thọ nhất ở Kon Rẫy. Bà Mriêu không biết nói tiếng Kinh, thấy người lạ vào bà vẫn lọ mọ trên sàn nhà sàng mớ lúa vừa hái được trên đám rẫy ở bìa rừng.

“Con két nó phá quá, ăn hết lúa của người Kon Rẫy. Ngày nào mình cũng phải ngồi canh đám lúa, đuổi nó đi mới có hạt lúa về nhà” - bà Mriêu nói.

Ông Đinh Tố Gỗ cho biết Mriêu sinh vào năm 1914. Dịp tết vừa qua, bà được Chủ tịch nước gửi tặng thiệp mừng thọ 100 tuổi. Người Mơ Nâm mỗi năm có hai mùa rẫy, cùng lứa tuổi như Mriêu nhiều người đã về với Yàng núi, với atâu nhưng Mriêu vẫn mạnh mẽ như thân gỗ giữa rừng.

Mriêu có tất cả năm người con, người con lớn nhất của Mriêu năm nay đã gần 70 tuổi.

Bà Mriêu nói người Mơ Nâm lấy chồng lấy vợ sớm lắm, 16, 17 tuổi là tính đến chuyện lập gia đình rồi nhưng bà lấy muộn hơn.

“Hồi đó khổ quá mà, chẳng có gì ăn cả, nhà mình lại nghèo nên phải làm rẫy nuôi ông bà già, không có trâu có bò để đi bắt chồng” - bà Mriêu kể.

Bà kể dù chồng ít hơn bà cả chục tuổi nhưng A Ninh - chồng bà - cũng đã sớm bỏ Mriêu mà đi. Mấy người con lớn lên lấy vợ lấy chồng rồi dựng nhà ở quanh làng, chỉ có bà sớm hôm vào ra căn nhà gỗ lầm lũi, cô đơn.

Dù đã 100 tuổi nhưng điều lạ lùng là bà Mriêu vẫn tự đi rẫy, vẫn theo con lên nương cuốc ruộng trồng lúa để kiếm cái ăn. Bà không sống với con mà ở một mình trong ngôi nhà gỗ, mọi sinh hoạt, ăn uống đều do bà tự làm.

“Thỉnh thoảng mấy đứa con gùi gạo xuống cho, rồi đem thức ăn cho mình chứ mình không ở với nó đâu, mình còn khỏe lắm”. Chủ tịch Hội Người cao tuổi Đinh Tố Gỗ nói chưa bao giờ thấy Y Mriêu ốm nặng, khi ông lớn lên ở làng đã thấy bà lấy chồng, có gia đình rồi cho tới tận bây giờ Y Mriêu vẫn mạnh khỏe.

Hỏi bí quyết sống thọ của mình, Mriêu chỉ tay lên sàn bếp, nơi treo những túi nilông được giắt lên vách gỗ: “Mình không ăn muối, ăn bột ngọt đâu! Hồi xưa khổ quá không có muối, phải lấy mùn tranh làm gia vị rồi quen cho tới giờ”.

Dù đã bước qua tuổi 100 nhưng Y Mriêu (làng Kon Rẫy) hằng ngày vẫn mang gùi đi lên rẫy. Y Mriêu được xem là người Mơ Nâm cao tuổi nhất ở Đắk Long.
Dù đã bước qua tuổi 100 nhưng Y Mriêu (làng Kon Rẫy) hằng ngày vẫn mang gùi đi lên rẫy. Y Mriêu được xem là người Mơ Nâm cao tuổi nhất ở Đắk Long.

Cây cổ thụ ở làng Kon Bring

Ông Đinh Tố Gỗ lật cho chúng tôi xem cuốn sổ ghi danh sách thành viên của Hội Người cao tuổi xã Đắk Long. Trong cuốn sổ được ghi chép bằng tay ấy, những cái tên như A Bao, Y Hương, A Bré... đều sinh trước những năm 1920, ngót nghét 90 - 100 tuổi.

Ông Gỗ cho biết danh sách ông nắm hiện nay có tất cả 165 người cao tuổi, trong đó số người thọ qua 80 lên tới hàng chục người. Theo ông Gỗ, dù cuộc sống lam lũ, cực khổ nhưng người Mơ Nâm được thừa hưởng món quà quý giá nhất của thiên nhiên: không khí luôn trong lành.

Làng của người Mơ Nâm cũng nằm giữa các thung lũng thảo dược, các loài thuốc quý, người dân thường xuyên vào rừng hái về làm thức ăn mà không biết rằng đó là các vị thuốc.

A Bré ở làng Kon Bring (xã Đắk Long) cũng là công dân Mơ Nâm ở trên đỉnh Măng Đen sống thọ ngót nghét trăm tuổi. A Bré giờ đã nằm một chỗ trong ngôi nhà gỗ nghèo nàn. Bốn năm trước, một ngày đi rẫy trở về đột nhiên đôi mắt Bré bắt đầu mờ đi, mọi thứ xung quanh tối dần rồi mờ đục hẳn.

Ông không còn đi nương cuốc ruộng được nữa, sống bức bối trong căn nhà gỗ ở cuối làng Kon Bring. Thấy người lạ đến thăm, A Bré đang nằm bên bếp leo lét những đám lửa tàn lọ mọ chồm dậy, hướng tai về phía có người lạ: “Đứa nào đấy?”.

Người thanh niên làng Kon Bring dẫn chúng tôi vào thăm A Bré trả lời có người lạ vào thăm, ông ngước mặt lên nóc nhà gỗ rồi đáp: “Có thuốc lá không cho ông già một điếu, nằm một chỗ buồn quá, con cái đi rẫy cả ngày nên ông không có thuốc hút”.

A Bré không nhớ rõ tuổi tác của mình, cũng chẳng có giấy tờ nào lưu lại chính xác ngày sinh tháng đẻ của ông, tuổi tác của ông cũng do con cái, người làng tự đặt.

Trong cuốn sổ ghi chép của Đinh Tố Gỗ, ông A Bré sinh năm 1925 nhưng ông quả quyết: “Ối, cái tuổi của mình như thế là không đúng đâu, lúc thanh niên rồi mình mới được làm giấy tờ, khai tuổi mà. Mình sinh trước cả Mriêu (Y Mriêu) ở Kon Rẫy mà”.

Ông Bré có tất cả sáu người con, bốn trai, hai gái. Con đầu của A Bré cũng đã ngoài 70 tuổi. Ông cho biết bốn năm trước ông còn là lao động chính của cả nhà, lúa không bao giờ cạn trong kho thóc, bắp không bao giờ hết trên giàn bếp nhưng đôi mắt đột ngột mờ đục rồi tối hẳn khiến A Bré phải ngồi một chỗ trong góc nhà.

Tuổi đã ngót nghét trăm năm nhưng ông vẫn vạm vỡ, khỏe mạnh, có người kéo tay dẫn đi ông vẫn bước bình thường như một người đàn ông Mơ Nâm ở độ tuổi sung sức.

Người con gái thứ hai của A Bré cho biết rất ít khi thấy bố mình ốm. “Thỉnh thoảng ông chỉ ốm lặt vặt rồi tự khỏi thôi, không phải đi viện bao giờ. Mỗi bữa Bré vẫn ăn được ba bát cơm, nếu có thịt có cá thì ông ăn được nhiều hơn”. Con gái của A Bré nói rằng ông khỏe được là nhờ... rượu cần.

“Ở làng mình người sống qua tuổi 90 nhiều lắm, tuổi cao nhưng ai cũng uống rượu rất khỏe, chỉ uống rượu cần thôi”. A Bré dù đã trăm tuổi nhưng vẫn uống rượu cần khỏe như thanh niên, ngồi được từ ngày này qua ngày khác.

Người Mơ Nâm ở Kon Bring cho biết rượu cần của họ là một sản vật đặc biệt, được nấu từ lúa rẫy và ủ bằng thứ men lấy từ vỏ cây rừng, cực kỳ sạch sẽ và dù có say túy lúy vẫn rất tốt cho sức khỏe.

Tuổi trẻ

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Kết nối du lịch các tỉnh dọc sông Hồng

Kết nối du lịch các tỉnh dọc sông Hồng

Với vị trí điểm đầu - nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt, Lào Cai đã có nhiều sáng kiến, giải pháp để kết nối, thúc đẩy phát triển du lịch, thu hút du khách trong và ngoài nước trải nghiệm du lịch lưu vực sông Hồng.

Ngày 7: Một ngày chữa lành ở Yên Bái

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận: Ngày 7: Một ngày chữa lành ở Yên Bái

Hết địa phận tỉnh Phú Thọ là tròn 1 tuần ngược sông Hồng, đi qua biết bao thắng cảnh, điểm du lịch hấp dẫn, làng nghề cổ xưa, chúng tôi có mặt ở Yên Bái để tiếp tục khám phá những di tích lịch sử, các điểm du lịch tâm linh và trải nghiệm du lịch chăm sóc sức khỏe.

Chuyện ghi ở “vùng lõm sóng” Pờ Hồ

Chuyện ghi ở “vùng lõm sóng” Pờ Hồ

Nhịp sống ở Pờ Hồ - thôn xa và khó khăn nhất xã Trung Lèng Hồ (Bát Xát) cứ chầm chậm như kéo chúng tôi trở lại với khung cảnh ở nhiều thôn vùng cao Bát Xát cách đây 15, 20 năm. Sóng viễn thông yếu, chập chờn nên nơi đây nằm trong danh sách “vùng lõm sóng”, câu chuyện chuyển đổi số, cách mạng công nghiệp 4.0 với bà con xem ra còn xa vời.

Ngày 5: Hoàng hôn bên bờ sông Hồng

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 5: Hoàng hôn bên bờ sông Hồng

Trên hành trình ngược dòng sông mẹ, chúng tôi dành trọn 2 ngày ở Hà Nội vì mảnh đất này có quá nhiều địa điểm có thể trải nghiệm, khám phá. Sau ngày đầu tiên tìm hiểu về làng gốm Bát Tràng và lang thang phố cổ, chúng tôi quyết định trải nghiệm một đêm cắm trại bên bờ sông Hồng.

Ngày 4: Bảo tàng sống về văn hóa sông Hồng

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 4: Bảo tàng sống về văn hóa sông Hồng

Với dòng chảy uốn lượn ôm trọn Thủ đô Hà Nội, sông Hồng không chỉ tạo nên bề dày văn hóa - lịch sử mà còn góp phần hình thành cảnh quan, bồi đắp phù sa màu mỡ cho đất nông nghiệp, kết nối giao thông đường thủy với các địa phương. Dòng chảy sông Hồng còn có vai trò kết nối quá khứ với hiện tại, giữa các không gian cũ - mới của đô thị và kết nối các hoạt động của người dân địa phương với trải nghiệm của khách du lịch trong và ngoài nước.

Ngày 3: Hoài niệm “nét xưa” Phố Hiến

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 3: Hoài niệm “nét xưa” Phố Hiến

Nằm ở trung tâm của đồng bằng châu thổ sông Hồng, nhắc tới Hưng Yên chắc hẳn nhiều người đều nghĩ đến câu “nhất Kinh Kỳ, nhì Phố Hiến”. Nơi đây từng là thương cảng tấp nập người mua, kẻ bán, “tiểu Tràng An”, ngày nay là vùng đất mang đặc sản đậm tình quê, là nét xưa hoài cổ bình yên và mộc mạc.

Ngày 2: Về làng Vũ Đại thăm nhà Bá Kiến

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 2: Về làng Vũ Đại thăm nhà Bá Kiến

Làng Vũ Đại nổi tiếng trong truyện ngắn Chí Phèo của nhà văn Nam Cao thực tế được lấy nguyên mẫu từ làng Đại Hoàng, thôn Nhân Hậu, xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Đây cũng là địa điểm tiếp theo trong hành trình du lịch ngược sông Hồng mà chúng tôi tìm đến.

Ngày 1: Từ nơi sông Hồng hòa nhịp cùng biển cả

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 1: Từ nơi sông Hồng hòa nhịp cùng biển cả

Chìm đắm trong vẻ đẹp bất tận của dòng sông mang sắc đỏ, hành trình dài đưa chúng tôi đến cuối nguồn - nơi sông Hồng hòa nhịp cùng biển cả, rồi lại ngược dòng trở về Lào Cai - nơi đầu nguồn sông mẹ. Sông Hồng còn nhiều tên gọi khác như: Nhị Hà, Hồng Hà, sông Cái, sông Thao, mỗi vùng đất dòng sông chảy qua mang một vẻ đẹp riêng. Hành trình cả ngàn kilômét đi qua 9 tỉnh, thành phố, dòng sông mẹ như nhạc trưởng dẫn dắt bản giao hưởng của thiên nhiên, đưa chúng tôi từ bất ngờ này đến thú vị khác.

Khẩn trương tái định cư cho các hộ dân khu vực sạt lở ở phường Nam Cường

Khẩn trương tái định cư cho các hộ dân khu vực sạt lở ở phường Nam Cường

Đến thời điểm hiện tại, các cơ quan chức năng của thành phố Lào Cai đã chuẩn bị mặt bằng, xác định vị trí các lô đất tái định cư để làm thủ tục bàn giao cho các hộ dân theo quy định. Tuy nhiên, để sớm thực hiện việc bàn giao đất thì cần sự phối hợp, đồng thuận của các hộ dân.

Bài 4: Lớp học bên bờ sóng

Bài 4: Lớp học bên bờ sóng

Em yêu lắm Trường Sa ơi/Yêu cát trắng và yêu biển xanh/Yêu những con tàu cùng nhau ra khơi, yêu những con đường trải dài cây xanh/Và em yêu lắm những cây ba cua hoa xinh tươi khoe sắc giữa trời/Yêu cây phong ba vươn mình trong gió luôn luôn hiên ngang giữ lấy kiên trung…

Xây dựng vùng biên ấm no, hạnh phúc

Xây dựng vùng biên ấm no, hạnh phúc

Từ một vùng đất xa xôi, nghèo khó, mang trên mình bao "vết thương" do chiến tranh để lại, nhưng dưới sự lãnh đạo của Đảng bộ tỉnh, mạnh mẽ đi lên qua mỗi thời kỳ, hôm nay, vùng biên cương của Tổ quốc đang căng tràn nhịp sống mới phồn thịnh, ấm no.

Theo bước chân thợ điện cao thế

Theo bước chân thợ điện cao thế

Vất vả, nhọc nhằn, thậm chí rủi ro có thể xảy đến với bản thân bất cứ lúc nào nhưng những người thợ điện quản lý vận hành đường dây cao thế vẫn luôn gắn bó, tận tâm với nghề. Dù sáng sớm tinh mơ hay khi mặt trời đã xuống núi, dù nắng như đổ lửa hay bão tố bịt bùng, những bóng áo cam với khuôn mặt sạm đen vẫn sẵn sàng lên đường làm nhiệm vụ để dòng điện luôn thông suốt.

Những ngôi làng bước ra từ tranh vẽ

Những ngôi làng bước ra từ tranh vẽ

Bản làng tươi đẹp với những căn nhà mới mang đậm truyền thống văn hóa bản địa ở Làng Nủ, Nậm Tông - nơi an cư cho đồng bào vùng lũ không chỉ minh chứng cho sự yêu thương đùm bọc của đồng bào cả nước với người dân nơi đây mà còn ghi dấu ấn của đội ngũ kiến trúc sư, kỹ sư, những người thổi hồn cho những ngôi làng bước ra từ tranh vẽ.

Trở lại Bản Lầu xanh tươi

Trở lại Bản Lầu xanh tươi

Tôi trở lại vùng đất biên giới Bản Lầu, quen mà lạ. Đến nhiều lần, gặp nhiều người nên đã quen. Nhưng lạ, bởi mỗi lần đến rẻo đất ven biên này lại thấy thêm nhà xây mới hồng tươi mái lợp, nương đồi kín rợp màu xanh cây trái, gương mặt người sáng thêm, vững tin như cột mốc biên giới bình yên nơi đây.

Người “thắp đuốc” ở Ú Sì Sung

Người “thắp đuốc” ở Ú Sì Sung

Chiếc xe máy rú ga chạy vèo vèo vượt dốc bê tông uốn lượn vào xóm Thoong Vé. Tôi níu chặt vào thắt lưng Lý Láo Lủ như sợ mình rơi xuống vực hun hút phía sau. Lên đến đỉnh dốc, mây mù sương giăng mờ mịt, Lý Láo Lủ dừng lại khoảng trống bên gốc đào xù xì lốm đốm hoa bảo: “Đứng đây nghỉ một tí cho sương loãng rồi đi tiếp bác nhá! Đợi tí nắng bừng lên, có khi bác lại chả muốn đi!”.

...Còn chồi nảy cây

...Còn chồi nảy cây

Ai đã trực tiếp chứng kiến vụ cháy rừng tại thôn Séo Mý Tỷ, xã Tả Van (thị xã Sa Pa) hồi tháng 2/2024 sẽ không thể quên hình ảnh những cánh rừng bị bao phủ bởi màu xám xịt của tro tàn. Mùa xuân này, trở lại Séo Mý Tỷ, chúng tôi ngỡ ngàng về sự hồi sinh diệu kỳ với màu xanh mênh mang trên những sườn núi đá, mang theo hy vọng cho đồng bào Mông nơi đây.

fb yt zl tw