Ngược bản “con ve sầu rừng”

LCĐT - Một ngày chớm hạ, trời đổ mưa, nhưng vì có hẹn trước nên chúng tôi vẫn quyết tâm xách máy ảnh và lên đường. Điểm chúng tôi đặt chân đến là thôn Bản Ngoang - bản duy nhất của tỉnh Lào Cai có 100% người Thái đen sinh sống. Thôn Bản Ngoang nằm lưng chừng núi thuộc địa bàn xã Thẳm Dương (huyện Văn Bàn). Mùa này, những tràn ruộng bậc thang lúa đã xanh ngát, tạo nên bức tranh vùng cao thật cuốn hút, bởi ít ai nghĩ rằng ở chốn tít hút, xa trung tâm ấy lại có phong cảnh say đắm lòng người đến vậy... Chả thế mà, ngang đường vào bản, nhiều người dừng lại chụp cho bằng được những khoảnh khắc thiên nhiên kỳ diệu.

Bản “con ve sầu rừng”.
Bản “con ve sầu rừng”.

Anh Triệu Văn Đường, cán bộ văn hóa xã Thẳm Dương, người dân tộc Cao Lan gắn bó lâu với mảnh đất này nên quen thông thổ và hiểu cả ngôn ngữ của người Thái đen đã dẫn chúng tôi đi thăm và giới thiệu khá rành mạch về văn hóa, bản sắc cũng như tập quán sinh hoạt của người Thái đen ở thôn Bản Ngoang. Nhiệt tình dẫn chúng tôi lên thăm Bản Ngoang, anh Triệu Văn Đường bảo: Đây là thôn có 100% đồng bào Thái đen sinh sống, gần như bà con trong thôn vẫn giữ nguyên bản sắc văn hóa dân tộc mình. Xã và huyện đang nỗ lực giúp người dân nơi đây bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa của bản người Thái này; cùng với một số điểm sinh thái như hang Thẳm Hiêm, thôn Pa Hát, sẽ kết nối thành tuyến du lịch sinh thái, du lịch cộng đồng, khai thác những giá trị, di sản văn hóa để phát triển du lịch.

Thôn Bản Ngoang có 75 hộ người Thái đen sinh sống; cùng với nhiều hộ người Thái đen sống rải rác ở một số thôn, bản khác trên địa bàn tỉnh đã góp thêm sự đa sắc màu văn hóa cho cộng đồng các dân tộc Lào Cai. Rót chén trà nóng mời khách, ông La Văn Nình, Trưởng thôn Bản Ngoang cắt nghĩa: Bản Ngoang, tiếng Thái có nghĩa là “con ve sầu rừng”. Nghe các cụ già trong bản kể lại rằng, trước đây khu rừng ở thôn Bản Ngoang có rất nhiều loài côn trùng, trong đó có loài ve sầu rừng kêu ra rả suốt ngày, nên người Thái đen đặt tên bản theo âm thanh tiếng kêu của con ve sầu rừng. Rồi ông Nình còn bảo: Lên thôn Bản Ngoang vào mùa hè, sẽ nghe thấy cả bản râm ran tiếng ve sầu rừng kêu…

Nhắc đến thôn Bản Ngoang, hẳn nhiều người sẽ nhớ ngay đến vị dẻo thơm của hạt gạo “khẩu tan đón” nức tiếng cả vùng đất Thẳm Dương. Vẫn còn nhiều giai thoại và sự tích về đệ nhất nếp Thẳm Dương nên vùng này trở thành vùng trồng lúa nếp trứ danh. Nếp Thẳm Dương được ví như quà quý trời ban cho người Thái Bản Ngoang, là báu vật đem no ấm về cho bản làng vùng người Thái.

Người Thái đen ở thôn Bản Ngoang có tập quán mổ lợn tết rồi sấy thịt trên gác bếp, quây vào sọt rơm để ăn quanh năm, còn phần xương băm nhỏ muối trong chum sành hong ở góc bếp cũng để chế biến dần trong các bữa ăn hằng ngày… Có lẽ, cũng bởi cuộc sống ở vùng cao còn nhiều khó khăn nên bà con vẫn tích trữ lương thực, thực phẩm kiểu như vậy. Trong cái khó lại có nhiều ý tưởng hay, những món ăn độc đáo đó giờ đây đang trở thành bản sắc, làm nên sức hấp dẫn của vùng người Thái ở Văn Bàn.

Vừa xong ấm trà, cũng là lúc một số thành viên trong đội văn nghệ của thôn Bản Ngoang có mặt, mặc dù không đủ cả đội vì nhiều chị em phải lên nương làm mùa nhưng vẫn rộn vui cả nếp nhà sàn của Trưởng thôn La Văn Nình. Bên bếp lửa của đồng bào Thái, chị La Thị Kim, hạt nhân văn nghệ của đội rất tự nhiên cất cao giọng hát một bài về tình yêu “Hạn khuống” ngọt ngào, da diết mời gọi. Tiếng hát của cô gái Thái làm chúng tôi như lắng lại bởi giai điệu lúc trầm bổng, lúc mê say, lúc lại trầm mặc nhưng rất đỗi thân thương… Tìm hiểu trong văn hóa của dân tộc Thái, thì “Hạn khuống” có nghĩa là sàn tre làm ngoài sân, nơi người con gái Thái thêu thùa, người con trai ngồi đan lát.

Chị Hà Thị Quỳ, thành viên đội văn nghệ chỉ ra “Hạn khuống” phía ngoài cửa bếp nhà mình và tươi cười nói với chúng tôi: Cái sàn nứa ấy là “Hạn khuống” đấy! Nó có ý nghĩa đặc biệt quan trọng với đồng bào người Thái. Theo phong tục của người Thái, tất cả mọi hoạt động văn hóa, sinh hoạt thường ngày đều diễn ra trên “Hạn khuống”. Ở mỗi nhà, những chàng trai, cô gái hát giao duyên, đối đáp, trao nhau những câu ca mang ý nghĩa tỏ tình. 

Vừa nghe các chị hát, chúng tôi còn được Trưởng thôn La Văn Nình kể lại giai thoại của các cụ ngày xưa. Ấy là, nếu muốn hát hay dân ca của người Thái, mọi người trong bản thường bảo nhau lên rừng bắt con “tu ngoang” về ngâm rượu để uống. Bất cứ ai khi đã uống rượu ngâm con ve sầu rừng rồi thì đều hát hay cả. Giờ thì không còn ai làm thế nữa nhưng vẫn duy trì hát những bài dân ca truyền thống và truyền lại qua các thế hệ. Với La Thị Kim, dường như cô lớn lên ở bản, nghe tiếng hát của bà, của mẹ, trong dòng máu đã thấm đẫm dân ca Thái nên lời ca tiếng hát cứ thế mà cất lên theo các cung bậc cảm xúc, lúc buồn vui, giận hờn, lúc yêu thương, lúc lại xao xuyến… “Hữu xạ tự nhiên hương”, từ thuở thiếu nữ, La Thị Kim đã biết hát và hát rất hay nữa, cũng có thể chất giọng mượt mà của Kim là do trời phú. Điệu hát cứ thế lớn lên đi qua thời thiếu nữ rồi theo chân cô gái Thái về nhà chồng, làm vợ, làm mẹ. Với La Thị Kim cũng như với rất nhiều phụ nữ ở Bản Ngoang cũng vậy, “hạnh phúc nhất là được hát cho mọi người nghe những giai điệu, lời ca của dân tộc mình”.

Phụ nữ Thái ở Bản Ngoang học cách thêu khăn Piêu.
Phụ nữ Thái ở Bản Ngoang học cách thêu khăn Piêu.

Câu lạc bộ hát dân ca Thái của thôn Bản Ngoang đã từng đi biểu diễn ở nhiều nơi, đã từng đoạt giải khi tham gia Ngày hội văn hóa dân tộc Thái khu vực Tây Bắc tại Lai Châu. Hễ ở xã, huyện có hội diễn hoặc lễ kỷ niệm nào, các thành viên trong Câu lạc bộ lại say sưa luyện tập những giai điệu của dân tộc mình, để có dịp “khoe” với mọi người... Không chỉ hát dân ca và múa những điệu múa truyền thống (múa khăn, múa sạp), người Thái ở Bản Ngoang còn giỏi chơi nhạc cụ dân tộc, trong đó có đàn tính tẩu, nhị và bộ gõ (chiêng, trống…). Không chỉ làm nhiệm vụ “vác tù và hàng tổng”, Trưởng thôn La Văn Nình còn là nghệ nhân tham gia tích cực trong đội văn nghệ của bản bởi có tài chơi các nhạc cụ truyền thống. Trưởng thôn Nình bảo: Để chơi  “tính tẩu” hay, người Thái phải tự tay gieo trồng bầu lấy quả và tự chế tác ra đàn. Mà quả bầu khô để làm “tính tẩu” không phải là quả vụ đầu mà phải lựa quả đã trồng và để giống từ vụ trước ở trên đất của bản người Thái, tiếng “tính tẩu” mới hay được…

Mải miên man trong bài “Hạn khuống” với những câu chuyện về văn hóa còn nhiều điều chưa kể hết thì trời đã về chiều. Chúng tôi đành gác lại câu chuyện, tạm chia tay Bản Ngoang, hẹn ngày trở lại vào đêm hội “Hạn khuống” của bản vào mùa lúa nếp “khẩu tan đón” chín vàng. Chưa sang tháng Năm, nên chúng tôi không được nghe tiếng ve sầu kêu, nhưng bù lại được nghe những lời dân ca Thái dìu dặt, bổng trầm, được biết thêm nhiều điều về văn hóa, về cuộc sống của một bản người Thái bên dòng ngòi Chăn thơ mộng.

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Ngày 7: Một ngày chữa lành ở Yên Bái

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận: Ngày 7: Một ngày chữa lành ở Yên Bái

Hết địa phận tỉnh Phú Thọ là tròn 1 tuần ngược sông Hồng, đi qua biết bao thắng cảnh, điểm du lịch hấp dẫn, làng nghề cổ xưa, chúng tôi có mặt ở Yên Bái để tiếp tục khám phá những di tích lịch sử, các điểm du lịch tâm linh và trải nghiệm du lịch chăm sóc sức khỏe.

Chuyện ghi ở “vùng lõm sóng” Pờ Hồ

Chuyện ghi ở “vùng lõm sóng” Pờ Hồ

Nhịp sống ở Pờ Hồ - thôn xa và khó khăn nhất xã Trung Lèng Hồ (Bát Xát) cứ chầm chậm như kéo chúng tôi trở lại với khung cảnh ở nhiều thôn vùng cao Bát Xát cách đây 15, 20 năm. Sóng viễn thông yếu, chập chờn nên nơi đây nằm trong danh sách “vùng lõm sóng”, câu chuyện chuyển đổi số, cách mạng công nghiệp 4.0 với bà con xem ra còn xa vời.

Ngày 5: Hoàng hôn bên bờ sông Hồng

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 5: Hoàng hôn bên bờ sông Hồng

Trên hành trình ngược dòng sông mẹ, chúng tôi dành trọn 2 ngày ở Hà Nội vì mảnh đất này có quá nhiều địa điểm có thể trải nghiệm, khám phá. Sau ngày đầu tiên tìm hiểu về làng gốm Bát Tràng và lang thang phố cổ, chúng tôi quyết định trải nghiệm một đêm cắm trại bên bờ sông Hồng.

Ngày 4: Bảo tàng sống về văn hóa sông Hồng

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 4: Bảo tàng sống về văn hóa sông Hồng

Với dòng chảy uốn lượn ôm trọn Thủ đô Hà Nội, sông Hồng không chỉ tạo nên bề dày văn hóa - lịch sử mà còn góp phần hình thành cảnh quan, bồi đắp phù sa màu mỡ cho đất nông nghiệp, kết nối giao thông đường thủy với các địa phương. Dòng chảy sông Hồng còn có vai trò kết nối quá khứ với hiện tại, giữa các không gian cũ - mới của đô thị và kết nối các hoạt động của người dân địa phương với trải nghiệm của khách du lịch trong và ngoài nước.

Ngày 3: Hoài niệm “nét xưa” Phố Hiến

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 3: Hoài niệm “nét xưa” Phố Hiến

Nằm ở trung tâm của đồng bằng châu thổ sông Hồng, nhắc tới Hưng Yên chắc hẳn nhiều người đều nghĩ đến câu “nhất Kinh Kỳ, nhì Phố Hiến”. Nơi đây từng là thương cảng tấp nập người mua, kẻ bán, “tiểu Tràng An”, ngày nay là vùng đất mang đặc sản đậm tình quê, là nét xưa hoài cổ bình yên và mộc mạc.

Ngày 2: Về làng Vũ Đại thăm nhà Bá Kiến

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 2: Về làng Vũ Đại thăm nhà Bá Kiến

Làng Vũ Đại nổi tiếng trong truyện ngắn Chí Phèo của nhà văn Nam Cao thực tế được lấy nguyên mẫu từ làng Đại Hoàng, thôn Nhân Hậu, xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Đây cũng là địa điểm tiếp theo trong hành trình du lịch ngược sông Hồng mà chúng tôi tìm đến.

Ngày 1: Từ nơi sông Hồng hòa nhịp cùng biển cả

Hành trình ngược sông Hồng - khám phá vẻ đẹp bất tận Ngày 1: Từ nơi sông Hồng hòa nhịp cùng biển cả

Chìm đắm trong vẻ đẹp bất tận của dòng sông mang sắc đỏ, hành trình dài đưa chúng tôi đến cuối nguồn - nơi sông Hồng hòa nhịp cùng biển cả, rồi lại ngược dòng trở về Lào Cai - nơi đầu nguồn sông mẹ. Sông Hồng còn nhiều tên gọi khác như: Nhị Hà, Hồng Hà, sông Cái, sông Thao, mỗi vùng đất dòng sông chảy qua mang một vẻ đẹp riêng. Hành trình cả ngàn kilômét đi qua 9 tỉnh, thành phố, dòng sông mẹ như nhạc trưởng dẫn dắt bản giao hưởng của thiên nhiên, đưa chúng tôi từ bất ngờ này đến thú vị khác.

Khẩn trương tái định cư cho các hộ dân khu vực sạt lở ở phường Nam Cường

Khẩn trương tái định cư cho các hộ dân khu vực sạt lở ở phường Nam Cường

Đến thời điểm hiện tại, các cơ quan chức năng của thành phố Lào Cai đã chuẩn bị mặt bằng, xác định vị trí các lô đất tái định cư để làm thủ tục bàn giao cho các hộ dân theo quy định. Tuy nhiên, để sớm thực hiện việc bàn giao đất thì cần sự phối hợp, đồng thuận của các hộ dân.

Bài 4: Lớp học bên bờ sóng

Bài 4: Lớp học bên bờ sóng

Em yêu lắm Trường Sa ơi/Yêu cát trắng và yêu biển xanh/Yêu những con tàu cùng nhau ra khơi, yêu những con đường trải dài cây xanh/Và em yêu lắm những cây ba cua hoa xinh tươi khoe sắc giữa trời/Yêu cây phong ba vươn mình trong gió luôn luôn hiên ngang giữ lấy kiên trung…

Xây dựng vùng biên ấm no, hạnh phúc

Xây dựng vùng biên ấm no, hạnh phúc

Từ một vùng đất xa xôi, nghèo khó, mang trên mình bao "vết thương" do chiến tranh để lại, nhưng dưới sự lãnh đạo của Đảng bộ tỉnh, mạnh mẽ đi lên qua mỗi thời kỳ, hôm nay, vùng biên cương của Tổ quốc đang căng tràn nhịp sống mới phồn thịnh, ấm no.

Theo bước chân thợ điện cao thế

Theo bước chân thợ điện cao thế

Vất vả, nhọc nhằn, thậm chí rủi ro có thể xảy đến với bản thân bất cứ lúc nào nhưng những người thợ điện quản lý vận hành đường dây cao thế vẫn luôn gắn bó, tận tâm với nghề. Dù sáng sớm tinh mơ hay khi mặt trời đã xuống núi, dù nắng như đổ lửa hay bão tố bịt bùng, những bóng áo cam với khuôn mặt sạm đen vẫn sẵn sàng lên đường làm nhiệm vụ để dòng điện luôn thông suốt.

Những ngôi làng bước ra từ tranh vẽ

Những ngôi làng bước ra từ tranh vẽ

Bản làng tươi đẹp với những căn nhà mới mang đậm truyền thống văn hóa bản địa ở Làng Nủ, Nậm Tông - nơi an cư cho đồng bào vùng lũ không chỉ minh chứng cho sự yêu thương đùm bọc của đồng bào cả nước với người dân nơi đây mà còn ghi dấu ấn của đội ngũ kiến trúc sư, kỹ sư, những người thổi hồn cho những ngôi làng bước ra từ tranh vẽ.

Trở lại Bản Lầu xanh tươi

Trở lại Bản Lầu xanh tươi

Tôi trở lại vùng đất biên giới Bản Lầu, quen mà lạ. Đến nhiều lần, gặp nhiều người nên đã quen. Nhưng lạ, bởi mỗi lần đến rẻo đất ven biên này lại thấy thêm nhà xây mới hồng tươi mái lợp, nương đồi kín rợp màu xanh cây trái, gương mặt người sáng thêm, vững tin như cột mốc biên giới bình yên nơi đây.

Người “thắp đuốc” ở Ú Sì Sung

Người “thắp đuốc” ở Ú Sì Sung

Chiếc xe máy rú ga chạy vèo vèo vượt dốc bê tông uốn lượn vào xóm Thoong Vé. Tôi níu chặt vào thắt lưng Lý Láo Lủ như sợ mình rơi xuống vực hun hút phía sau. Lên đến đỉnh dốc, mây mù sương giăng mờ mịt, Lý Láo Lủ dừng lại khoảng trống bên gốc đào xù xì lốm đốm hoa bảo: “Đứng đây nghỉ một tí cho sương loãng rồi đi tiếp bác nhá! Đợi tí nắng bừng lên, có khi bác lại chả muốn đi!”.

...Còn chồi nảy cây

...Còn chồi nảy cây

Ai đã trực tiếp chứng kiến vụ cháy rừng tại thôn Séo Mý Tỷ, xã Tả Van (thị xã Sa Pa) hồi tháng 2/2024 sẽ không thể quên hình ảnh những cánh rừng bị bao phủ bởi màu xám xịt của tro tàn. Mùa xuân này, trở lại Séo Mý Tỷ, chúng tôi ngỡ ngàng về sự hồi sinh diệu kỳ với màu xanh mênh mang trên những sườn núi đá, mang theo hy vọng cho đồng bào Mông nơi đây.

Sống trong lòng Nhân dân

Sống trong lòng Nhân dân

Có nước nào như nước Việt Nam, lực lượng quân đội được yêu quý gọi tên “Quân đội nhân dân”, một đội quân từ Nhân dân mà ra, vì Nhân dân mà chiến đấu, hy sinh.

fb yt zl tw