Hoài niệm bên dòng Ngòi Bo

LCĐT - Hơn 30 năm sau khi đất nước Liên Xô tan rã (năm 1991), dấu ấn về sự giúp đỡ chí tình của người “anh em cộng sản” vẫn hết sức nổi bật, trong đó có các công trình, dự án liên quan đến Mỏ apatit Lào Cai. Một ngày trung tuần tháng 6, chúng tôi đã tìm về một công trình đặc biệt như thế, khu nhà ở dành cho các chuyên gia Liên Xô tại thôn Bản Bay, xã Gia Phú, huyện Bảo Thắng.

Hoài niệm từ phế tích

Tổ hợp các công trình nhà ở dành cho chuyên gia Liên Xô được xây dựng khép kín trong khuôn viên với tường rào, cổng vào, 3 tòa nhà hợp khối 2 tầng và công trình phụ trợ như khu nhà ở của trung đội cảnh sát bảo vệ đoàn chuyên gia, khu bếp ăn, khu kỹ thuật với máy phát điện, máy bơm nước. Bên ngoài và ngay sát cổng vào một dãy nhà tập thể của các cán bộ làm nhiệm vụ phục vụ đoàn chuyên gia đến nay vẫn được sử dụng.

Trong khi tìm hiểu thông tin về công trình, may mắn tôi được gặp, trò chuyện với bà Nguyễn Thị Vững, 64 tuổi, gia đình bà vẫn ở tại khu tập thể suốt hơn 40 năm qua. Bà Vững có khoảng 15 năm phục vụ đoàn với các công việc như buồng, phòng, dọn vệ sinh các khu nhà chuyên gia. Chồng của bà Vững - ông Nguyễn Chiến Thắng, 67 tuổi, vốn là đầu bếp số 1 phục vụ đoàn chuyên gia, hiện là Bí thư Chi bộ thôn Bản Bay.

Nặng lòng với những hoài niệm một thời công tác, nên bà Vững, ông Thắng vẫn lựa chọn không gian sống là gian nhà tập thể tại Bản Bay cho dù 3 người con là cán bộ nhà nước, công tác trong ngành ngân hàng, đều rất thành đạt tại thành phố Lào Cai và Hà Nội. Không chỉ gia đình bà Vững, thôn Bản Bay hiện nay có nhiều hộ là cán bộ, công nhân, lao động từng công tác tại Mỏ apatit và trực tiếp tham gia phục vụ đoàn chuyên gia Liên Xô.

Khi tôi đề cập việc đi tham quan khu nhà ở, bà Vững đồng ý ngay với thái độ phấn khởi, niềm nở. Vẻ cổ kính hiện ra ngay từ cổng ra vào, đó là cánh cổng bằng “sắt Tây” đúng nghĩa với chất liệu thép tốt nên hơn 40 năm phơi mưa nắng vẫn không bị gỉ sét, ăn mòn. Đường dẫn vào các tòa nhà của chuyên gia khá thoáng rộng, mặt đường lát gạch bê tông đúc sẵn hoặc thảm nhựa mỏng, nay bị bào mòn trơ hoen những đá hộc lộc ngộc. Khu nhà ở của chuyên gia Liên Xô được xây dựng năm 1980, đến năm 1990, do khủng hoảng kinh tế, chính trị nên các chuyên gia rút dần về nước, tới khoảng năm 1992 thì bàn giao khu nhà lại cho Công ty TNHH Một thành viên Apatit Việt Nam. Khu nhà nay đã bị phá dỡ 1 hợp khối, còn lại 2 tòa nhà kết cấu 2 tầng, nham nhở, sứt sẹo, các cánh, khuôn bao, song cửa sổ, mái chống nóng đều bị tháo dỡ, xung quanh cỏ mọc um tùm, công trình đúng nghĩa là phế tích.

Chúng tôi bước vào một tòa nhà, tại tầng 1, toàn bộ phần nền đã bị cạy tung để lấy đi phần gạch lát. Bằng hoài cảm, bà Vững kể: “Thời điểm đó, chúng tôi được cấp trên nhắc nhở việc phục vụ đoàn chuyên gia là đặc biệt quan trọng, phải chu đáo, cẩn trọng. Chiến tranh biên giới mới xảy ra, có lẽ vì thế mà an ninh tại đây rất nghiêm ngặt. Không ngờ có ngày, nơi đây thành ra thế này”. 

Những mẩu chuyện về các chuyên gia Liên Xô

Chiến tranh biên giới khiến Mỏ apatit Lào Cai và Nhà máy làm giàu quặng tại Tằng Loỏng bị tàn phá và hỏng nặng, nhưng tiếng súng vừa ngớt, những người bạn Liên Xô anh em đã quay trở lại, bắt tay giúp đỡ Việt Nam. Không lựa chọn nơi ở cũ là thị xã Cam Đường, cũng không chọn Tằng Loỏng, nơi đang có sẵn hạ tầng tốt hơn, các chuyên gia đã lựa chọn thôn Bản Bay vốn là vùng sâu, có lẽ đó là tính toán chiến lược chứ không chọn tiện ích.

Bà Nguyễn Thị Vững nhớ lại, cách đây chừng hơn 10 năm, khi Công ty TNHH Một thành viên Apatit Việt Nam khai thác cụm công trình vào mục đích dịch vụ nghỉ dưỡng, khách đến nườm nượp suốt ngày đêm, phần đông là khách nước ngoài. Sau khi hoạt động dịch vụ dừng lại, việc quản lý lơi lỏng khiến công trình xuống cấp rất nhanh.

Nham nhở, rêu phong, hoang hoải, nhưng các khối nhà vẫn hiện rõ nét uy nghi, đồ sộ, tư duy kiến trúc khoa học, không gian sống hòa quyện với thiên nhiên. Điều dễ nhận thấy là các căn phòng của tòa nhà luôn có hướng mở, nhiều cửa sổ và thoáng rộng, khoảng cách giữa các tòa nhà vừa đủ cho khoảng sân rộng, cũng là điểm hoạt động thể thao, dạo chơi sau giờ làm việc. Từ trên tầng hai của một khối nhà bỏ hoang, qua các ô cửa sổ tôi nhận ra các căn phòng rất gần với dòng Ngòi Bo quanh năm trong xanh, hiền hòa. Ngay sau khi công trình nhà ở hoàn thành, các chuyên gia Liên Xô đã tính dọn phong quang một điểm nước sâu ở lòng suối ngay cạnh làm nơi tắm và xây kè, bậc lên xuống. “Khí hậu đất nước nhiệt đới, đặc biệt là ngày hè khiến nhiều chuyên gia không dễ thích nghi nên vào buổi chiều có đông người ngâm mình vào dòng nước mát Ngòi Bo”, bà Vững kể.

Cách xa Việt Nam hàng chục giờ bay, khác biệt hoàn toàn về ngôn ngữ, văn hóa, không gian sống, chế độ làm việc nhưng những người bạn hữu luôn thân thiện, cởi mở, gần gũi. Cũng cư trú tại thôn Bản Bay, xã Gia Phú từ hơn 40 năm qua, anh Đỗ Mạnh Tuấn, sinh năm 1962, nguyên công nhân cơ điện Mỏ apatit bồi hồi: “Các chuyên gia Liên Xô dễ gần, tình cảm như người Việt Nam mình. Buổi chiều chúng tôi tới khu chuyên gia giao lưu bóng chuyền, buổi tối đến xem nhờ ti-vi. Các chuyên gia có máy phát điện, có trạm thu sóng từ vệ tinh nên xem được uôn-cúp”. Trong trí nhớ của anh Tuấn, các chuyên gia Liên Xô tại Bản Bay khi đó có khoảng 30 đến 40 người, chưa kể một số mang cả vợ, con sang đây. “Trẻ em Liên Xô tóc vàng, óng ánh như cước, mắt nâu trông rất dễ thương, chúng thích lân la chơi với trẻ Việt Nam dù ngôn ngữ bất đồng”, anh Tuấn kể.

Ông Thắng - chồng bà Vững làm đầu bếp cho các chuyên gia hàng chục năm nên bà Vững nhớ rõ lắm. Bà nhớ ban đầu thực phẩm của các chuyên gia là đồ hộp mang từ Liên Xô sang. Sau đó họ chuyển hẳn sang dùng thực phẩm chế biến từ thịt bò, thịt lợn, gà, cá mua từ chợ Bến Đền (xã Gia Phú). Các món súp bắp cải, cà rốt, món sa-lát cũng chế biến hoàn toàn từ rau mua tại chợ, đặc biệt dù có rượu vốt-ca Nga nổi danh thế giới nhưng các chuyên gia lại chọn rượu gạo “nút lá chuối khô” của bà con trong vùng nấu thủ công.

Để tìm hiểu thêm các câu chuyện về chế độ làm việc của các chuyên gia Liên Xô, tôi tìm gặp ông Đỗ Văn Thanh, 65 tuổi, phường Bình Minh, thành phố Lào Cai, người có nhiều năm làm phiên dịch viên. Ông Thanh đến nay vẫn kể vanh vách tên những chuyên gia mà ông từng làm phiên dịch, đó là ông Vờ-la-đi-mia Bôm-bốp, chuyên gia địa chất; ông Ka-chét-xi-ki, chuyên gia điện; ông Xi-ma-lúp, chuyên gia khoan nổ mìn; ông Ka-ra-tuyn, chuyên gia khai thác mỏ lộ thiên...

Ông Thanh từng có 4 năm học chuyên ngành cơ điện tại Liên Xô, khi trở về nước, do có trình độ ngoại ngữ, khả năng giao tiếp tốt nên ông được lựa chọn làm phiên dịch viên kỹ thuật. Các vị trí, khâu sản xuất quan trọng của Mỏ apatit đều có chuyên gia Liên Xô hỗ trợ, trực tiếp cố vấn, tham mưu tổ chức sản xuất. “Các chuyên gia Liên Xô đều dễ mến, dễ gần. Cách đây hơn 40 năm nhưng họ có tác phong công nghiệp tuyệt vời, đúng giờ, cách sắp xếp công việc khoa học, coi trọng hiệu quả. Chuyên gia không giấu nghề, không giấu kỹ thuật, gần họ chúng tôi học được nhiều điều”, ông Thanh kể.

Kỷ niệm khiến vợ chồng ông Thanh đến nay vẫn còn nguyên vẹn là đầu những năm 1980 điều kiện kinh tế nước ta hết sức khó khăn, đám cưới của cán bộ, công nhân mỏ chỉ liên hoan ngọt một nhóm người với vài thứ bánh kẹo và nước chè, đám cưới “không phong bì, không quà mừng”. Khi biết ông Thanh cưới vợ, các chuyên gia Liên Xô đã tới dự liên hoan và tặng quà là ấm đun nước, quạt điện (dù khi đó nơi ở chưa có điện), bàn là than, vỏ chăn. Ông Thanh cũng kể, chuyên gia Liên Xô rất yêu động vật, họ nuôi giống chó Việt Nam, hết nhiệm kỳ về nước tặng lại cho các phiên dịch, anh em phục vụ đoàn kèm theo dặn dò: “Chúng tôi không ăn thịt động vật nuôi trong nhà, mọi người có thể thịt nó nhưng hãy chờ sau khi chúng tôi lên máy bay”.

Những câu chuyện, ký ức của những người từng làm việc bên cạnh các chuyên gia Liên Xô theo năm tháng đang thưa dần, chỉ còn lại những công trình, dự án, trong đó có khu nhà ở của chuyên gia bên dòng Ngòi Bo. Điều khiến các cán bộ làm việc với chuyên gia, nhiều cán bộ Mỏ apatit xưa, những người dân thôn Bản Bay tiếc nuối là khu nhà ở của chuyên gia Liên Xô có ý nghĩa lịch sử lớn nhưng không được xếp hạng để bảo vệ, giữ gìn như di tích khiến ngày càng hoang phế.

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Hàng trăm người căng mình dập lửa cứu rừng Hoàng Liên

Hàng trăm người căng mình dập lửa cứu rừng Hoàng Liên

Sáng 20/2, phóng viên Báo Lào Cai đã cùng các lực lượng đến các điểm cháy để ghi lại công tác chữa cháy rừng tại Vườn Quốc gia Hoàng Liên. Trên điểm cao 1.900 m, gió thổi ào ào, ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt, khói mù mịt. Suốt từ đêm qua đến nay, hàng trăm cán bộ, chiến sĩ quân sự, công an, kiểm lâm và người dân địa phương vẫn căng mình dập đám cháy rừng tại thôn Séo Mý Tỷ, Dền Thàng, xã Tả Van, thị xã Sa Pa.

“Ngọc bích” lưng chừng trời

“Ngọc bích” lưng chừng trời

Chúng tôi ngược “cổng trời” trên vòng cung lớn Tả Van lên Séo Mý Tỷ, vùng đất “gần nhà xa ngõ”, chỉ cách thị xã Sa Pa tráng lệ chưa đầy 20 km mà như một thế giới khác, với bao câu chuyện về đất và người nơi đây đậm màu cổ tích, như chàng hoàng tử miền sơn cước đang bước ra hội nhập cùng bè bạn muôn phương.

Bí ẩn kho vàng Nặm Pạu

Bí ẩn kho vàng Nặm Pạu

Trên đỉnh núi Nặm Pạu nơi thâm sơn cùng cốc nằm ở khu vực giáp ranh huyện Bảo Yên (Lào Cai) và Quang Bình (Hà Giang) ẩn giấu câu chuyện kỳ bí về kho vàng chôn giấu trong lòng núi chưa có lời giải đáp.

Dọc dải sông Hồng: Từ cột cờ Lũng Pô đến đền thiêng Bảo Hà

Dọc dải sông Hồng: Từ cột cờ Lũng Pô đến đền thiêng Bảo Hà

Sông Hồng chảy qua nhiều tỉnh, thành phố nước ta trước khi hòa mình vào biển Đông mênh mông, khi chảy vào Việt Nam tại Lào Cai sông chảy thành một đường thẳng thông suốt, mạnh mẽ, phách khí giữa những dáng núi, dáng đồi điệp trùng. Sông Hồng không chỉ là nét chấm phá, tạo nên sự hài hòa của thắng cảnh mà đang là mạch nguồn của những ý tưởng, đồ án, quy hoạch lớn.

Giàng Thị Xinh và hành trình đặc biệt

Giàng Thị Xinh và hành trình đặc biệt

Khuôn mặt khả ái, xinh xắn như nụ đào chớm xuân cùng câu chuyện đầy nghị lực, khao khát vươn lên như mầm xanh nảy trên đất khó, cô học trò nhỏ Giàng Thị Xinh ở xã vùng cao Lùng Phình (huyện Bắc Hà) đã có những trải nghiệm ấn tượng.

Giữ lửa nghề rèn

Giữ lửa nghề rèn

Cuộc sống đổi thay, nghề rèn đúc ở Bắc Hà cũng dần mai một, nhưng với nhiều người thì khát vọng, quyết tâm giữ lửa nghề vẫn thôi thúc từng ngày.

Quà tặng từ "mẹ thiên nhiên"

Quà tặng từ "mẹ thiên nhiên"

Cách trung tâm xã Sín Chéng (huyện Si Ma Cai) khoảng 3 km, thôn Ngải Phóng Chồ ẩn mình trong sương mù dày đặc. Đất đai cằn cỗi, những tảng đá xám xịt vương vãi trên khắp nương đồi như thử thách ý chí của con người nơi đây. Cảm phục trước sự chăm chỉ lao động của người dân Ngải Phóng Chồ, “mẹ thiên nhiên” đã dành tặng vùng đất này món quà ý nghĩa, đó là “khó chua Khe Ma” - một hang động kỳ vĩ và bí ẩn.

“Làng nghề” hối hả đón tết

“Làng nghề” hối hả đón tết

Chỉ còn 1 tuần nữa là đến tết Nguyên đán Giáp Thìn 2024, nhưng trước đó, "làng nghề” ở các địa phương trong tỉnh đã hối hả sản xuất, kịp thời cung cấp cho thị trường sản phẩm đặc hữu, mang đậm hương vị tết.

Ga Phố Lu thưa vắng những chuyến tàu

Ga Phố Lu thưa vắng những chuyến tàu

Thời “hoàng kim” của tuyến đường sắt Hà Nội - Lào Cai, trong số các nhà ga nằm trên đất Lào Cai thì ga Phố Lu chỉ xếp sau ga Phố Mới về lượng hàng hóa và hành khách, khu vực xung quanh nhà ga lúc nào cũng nườm nượp, người tứ xứ đổ về đây tìm việc làm.

Cần khẩn trương giải quyết vướng mắc

Thi công nâng cấp Quốc lộ 279, đoạn qua xã Dương Quỳ: Cần khẩn trương giải quyết vướng mắc

Dù công tác giải phóng mặt bằng chưa xong, nhiều nhà dân chưa di chuyển khỏi khu vực công trường nhưng chủ đầu tư Dự án nâng cấp Quốc lộ 279 (đoạn qua xã Dương Quỳ, huyện Văn Bàn) vẫn để nhà thầu thi công đào đắp, san gạt, đổ đất thải vây quanh khu dân cư, khiến người dân sống trong nguy hiểm, nhà cửa bị hỏng, ảnh hưởng đến tài sản và an toàn tính mạng.

Để chè xuân ngát hương

Để chè xuân ngát hương

Từ trung tuần tháng 12 trở đi, sáng sớm đến chiều muộn, “vựa” chè ở Mường Khương rộn vang tiếng máy cắt, tỉa cành chè. Các thôn vắng bóng người lớn, muốn gặp được phải leo đồi.

Sân Quảng trường Ga Lào Cai: Ô nhiễm môi trường, cảnh quan nhếch nhác

Sân Quảng trường Ga Lào Cai: Ô nhiễm môi trường, cảnh quan nhếch nhác

Sân Quảng trường trước cửa Ga Đường sắt liên vận quốc tế Lào Cai (gọi tắt là Sân Quảng trường Ga Lào Cai) tại phường Lào Cai (thành phố Lào Cai) được Nhà nước đầu tư xây dựng với mặt bằng rộng hàng nghìn mét vuông nhằm phục vụ các phương tiện dừng, đỗ, đón trả khách đi tàu tuyến Hà Nội - Lào Cai và ngược lại. Tuy nhiên, do công tác quản lý có nhiều bất cập, tại đây đang xảy ra cảnh nhếch nhác, mất mỹ quan, ô nhiễm môi trường… làm xấu hình ảnh một nhà ga đường sắt liên vận quốc tế.

Bảo Yên: Đang xác định nguyên nhân khiến cá chết bất thường trên sông Chảy

Bảo Yên: Đang xác định nguyên nhân khiến cá chết bất thường trên sông Chảy

Sáng 27/12, trên sông Chảy, đoạn qua địa phận xã Phúc Khánh, huyện Bảo Yên xảy ra hiện tượng cá ngoài tự nhiên và cá trong các lồng nuôi trên sông lờ đờ, nổi đầu lên mặt nước sau đó bị chết. Hiện tượng này hiện chưa xác định được nguyên nhân, nên có nhiều luồng dư luận trái chiều.

Nậm Mả - xã có 2 thôn

Nậm Mả - xã có 2 thôn

Với 2 thôn, Nậm Mả là xã có ít thôn nhất không chỉ của huyện Văn Bàn mà cả của tỉnh. Địa bàn rộng, dân cư thưa, lợi thế phát triển kinh tế hầu như không có gì nổi bật là những thách thức mà cấp ủy đảng, chính quyền và người dân nơi đây phải đối mặt trên chặng đường thu hẹp khoảng cách phát triển với các xã trên địa bàn huyện.

Bài cuối: Khơi mở tiềm năng, nâng tầm giá trị

Bài cuối: Khơi mở tiềm năng, nâng tầm giá trị

Ngành nông nghiệp và nhiều doanh nghiệp, cá nhân đã vào cuộc cùng địa phương triển khai các hoạt động để bảo tồn, cũng như xây dựng phương án dự án để thực hiện, gợi mở những giải pháp cho vùng chè cổ thụ, làm các dòng trà cao cấp (giá trị cao) trồng mới, làm du lịch… Đặc biệt, gần đây, có những cá nhân, tổ chức đã dành nhiều tâm huyết để nâng tầm sản phẩm trà Việt, trong đó có nguyên liệu từ các vùng chè cổ thụ ở Lào Cai.

Bài 2:"Đánh thức" vùng chè cổ thụ

Bài 2:"Đánh thức" vùng chè cổ thụ

Vài ba năm gần đây, những rừng chè cổ thụ đã dần được “đánh thức”. Các địa phương trong tỉnh đã nhận ra giá trị của cây chè cổ thụ và bắt đầu có những động thái tích cực trong việc bảo tồn và phát huy giá trị của chè cổ thụ. Dẫu rằng, vẫn là bài toán chưa tìm được đáp án chính xác, nhưng phần nào các “phép tính” đã mang lại tín hiệu tốt cho những rừng chè cổ thụ và cả những người đang sở hữu “báu vật” trong tay.

Bài 1: Giai thoại kể dưới gốc chè cổ thụ

Bài 1: Giai thoại kể dưới gốc chè cổ thụ

Những cây chè cổ thụ cứ lặng lẽ ra búp mỗi vụ, rồi tỏa hương thơm trong từng mẻ sao sấy của đồng bào thiểu số ở tít trên núi cao. Đơn giản chỉ là thức uống dân dã truyền lại qua bao thế hệ của đời người, để rồi giờ đây, kho “vàng xanh” được mở cửa, những gốc chè “trơ gan cùng tuế nguyệt” hàng trăm năm ấy đang được đánh thức và khơi mở tiềm năng bằng sự quan tâm bảo tồn, phát huy chất lượng, nâng tầm giá trị sản phẩm.

fb yt zl tw