Đi chợ phiên những ngày cuối năm

LCĐT - Bao giờ cũng thế, những phiên chợ tết bắt đầu từ đầu tháng Chạp. Gọi là chợ tết không đơn thuần chỉ vì diễn ra dịp Tết, mà còn bởi không khí tết như được khởi nguồn, nhen nhóm từ những phiên chợ ngày cuối năm.

Chỉ còn gần một tháng nữa là đến tết Nguyên đán. Những ngày này, chiếc xe bán hàng của tiểu thương rong ruổi khắp các buổi chợ phiên vùng cao phải làm việc “hết công suất”. Bà Vương Thị Phượng ở thôn Bản Sinh, xã Lùng Vai (Mường Khương) thường xuyên bán các loại vải vóc, chỉ may, len, kim tuyến để may trang phục truyền thống của người Nùng, người Giáy. Từ tờ mờ sáng, những tấm vải lớn đủ sắc màu, chất liệu được cuộn lại thành từng thanh, xếp từng lớp gọn ghẽ vào những bao tải lớn, chồng lên xe rồi theo bà Phượng xuống chợ. Chợ vùng cao mỗi tuần chỉ họp 1 đến 2 buổi, vậy nên bà Phượng luân phiên “chạy” khắp các chợ khu vực Lùng Vai, Bản Lầu, Bản Sen của huyện Mường Khương để bán hàng. Chợ cuối năm bao giờ cũng đông khách, đây là dịp được tiểu thương mong mỏi nhất và cũng là thời điểm vất vả hơn cả mỗi dịp Tết đến, xuân về.

“Áo trẻ em may sẵn thì từ 150 đến 180 nghìn đồng một chiếc, áo người lớn từ 200 đến 230 nghìn đồng, còn áo nam giới, áo cho các cụ cao tuổi thì 300 nghìn đồng, các loại vải bán theo mét… Người biết may thường mua vải mang về tự may, người không biết may thì mua áo may sẵn. Ngày trước chủ yếu bán vải, giờ người biết may ít, lại mất thời gian cả tuần trời, nên chủ yếu khách mua áo may sẵn” - bà Phượng tươi cười chỉ vào sạp hàng bán trang phục của mình giới thiệu.

Bà Vương Thị Phượng (trái ảnh) bán trang phục truyền thống may sẵn cho người dân Bản Lầu chuẩn bị đón Tết.
Bà Vương Thị Phượng (trái ảnh) bán trang phục truyền thống may sẵn cho người dân Bản Lầu chuẩn bị đón Tết.

Cũng theo bà Phượng, không giống như bán trang phục thường ngày, những bộ trang phục dân tộc Giáy, Nùng chỉ đông khách mua vào dịp Tết. Thời điểm khác trong năm, thường chỉ khi nào có đám cưới, có lễ hoặc nghi thức truyền thống nào đó mới có khách đến mua hàng. Trang phục truyền thống ngày càng ít người mặc bởi khó cạnh tranh với các mặt hàng thời trang đủ mẫu mã, sắc màu, chất liệu được bày bán khắp nơi. Mỗi năm, bà Phượng đều mong ngóng dịp Tết, không chỉ bởi bán được nhiều hàng, mà còn vì mỗi bộ trang phục được bán đi, lại có thêm một sản phẩm mang đậm sắc màu truyền thống của dân tộc được gìn giữ. Mỗi vị khách đến còn cùng chủ hàng nói với nhau vài câu chuyện, về đám cưới, tục lệ, nếp quê, lề lối mỗi vùng miền, về những chiếc áo dân tộc đang dần vắng bóng trong mỗi nếp nhà…

Cuối năm, khắp các nẻo đường hiện hữu dáng hình những bộ trang phục sặc sỡ hoa văn, sắc màu của đồng bào dân tộc vùng cao, dập dìu từ những con đường nhỏ kéo dài từ khắp làng bản đổ về, tụ lại đông như có hội. Trên lưng ngựa, trên chiếc xe máy hay những chiếc gùi khoác sau lưng, có người mang theo một vài món hàng, vài thức quà quê, đem ra chợ bán để có thêm đồng ra, đồng vào trang trải cho ngày Tết.

Hàng hóa bày bán tại chợ phiên bao giờ cũng rất phong phú, từ trang phục thổ cẩm đến các mặt hàng nông sản, vật dụng gia đình. Không kể những tiểu thương chuyên “chạy chợ”, cuối năm thường là thời điểm rộ lên các sạp hàng nhỏ của người dân khắp nơi mang đến bán. Các mặt hàng thường do người dân trong vùng làm ra, mang đi chợ bán như lợn cắp nách, măng khô, mộc nhĩ, nấm hương, mật ong, rau củ, đỗ tương... Những mặt hàng thủ công như trang sức bạc, đồ gỗ, đồ gia dụng, mây tre đan, hương... cũng được bày bán nhiều hơn thường lệ.

Góc chợ phiên vùng cao những ngày cuối năm.
Góc chợ phiên vùng cao những ngày cuối năm.
Góc chợ phiên vùng cao những ngày cuối năm.

Bà Tẩn Seo Hoa không ngoại lệ. Ở vùng cao Tả Ngài Chồ (Mường Khương) quê bà, cuối năm không phải ngày mùa; ngô, lúa đã thu hoạch và có tiểu thương đến tận nhà mua. Tiền để sắm Tết cũng đã “hòm hòm”, nhưng tiện chuyến ra chợ phiên ở trung tâm thị trấn Mường Khương, bà xách theo đôi gà, bỏ mấy bó rau cải, rau đậu Hà Lan và túi ớt khô vào chiếc gùi rồi lên xe theo chồng ra chợ. Vừa đến đầu chợ, đôi gà ngon đã nhanh chóng về với chủ mới. Còn một gùi rau, bà Hoa trải chiếc bao tải cũ xuống sạp hàng ở góc chợ, bày ra bán. Số rau này, bà Hoa bán 2 tiếng đồng hồ buổi sáng thì hết, thu về gần 100 nghìn đồng. Số tiền tuy nhỏ, nhưng niềm vui đem đến cho bà lại rất lớn. Bà Hoa bỏ xấp tiền trong túi ra xếp những tờ polyme lại thành một xấp, tiền lẻ thành một xấp riêng. “Cuối năm rồi, nhà có gà, có rau, củ gì không dùng hết cũng đem ra chợ bán, được thêm đồng nào hay đồng đấy. Bán chẳng được mấy đâu nhưng mà vui, có tiền mua cho cháu quả bóng bay, ít bánh kẹo, đồ chơi, coi như trả công hôm qua chúng nó phụ hái rau, nhặt lá” - bà Hoa cười mủm mỉm đầy hạnh phúc.

Bán xong gùi rau cũng là lúc chồng bà Hoa ăn sáng, đi chơi ở chợ chim về, xách theo một chiếc lồng mới cho đôi chim chào mào ở nhà. Hai vợ chồng dù đã luống tuổi vẫn kiên nhẫn cùng nhau tỉ mẩn chọn từng món đồ cho dịp Tết. Chiếc gùi khi đi đầy ắp rau xanh, thì khi về được chất vào đó nào là bánh trái, áo quần, đồ gia dụng. Khi chiếc gùi nặng, bà Hoa chuyển chiếc gùi sang cho chồng. Mua đủ đồ, 2 vợ chồng cùng nhau đi ăn trưa, mỗi người một tô phở lớn nghi ngút khói.

Ông Thào Seo Quáng - chồng bà Hoa - cười lớn, cất giọng sang sảng: Người Mông đi chợ tết không chỉ là sắm tết đâu. Với người trẻ, chợ tết còn là nơi hẹn hò, tâm tình đấy. Ngày xưa tôi hẹn hò với bà Hoa suốt 4 phiên chợ trước Tết, đến phiên chợ đầu xuân thì chính thức kéo về làm vợ. Mình già rồi không hẹn hò yêu nhau như ngày xưa thì bạn bè gặp nhau buổi chợ để trò chuyện, uống rượu. Vui lắm!

Bà Hoa thầm cười đồng tình với tính chân thực của câu chuyện ông Quáng vừa kể.

Những phiên chợ cuối năm luôn nhộn nhịp kẻ bán, người mua. Mỗi người giữ trong mình những nỗi băn khoăn riêng, những niềm háo hức riêng. Phiên chợ ấy, không đơn thuần chỉ là nơi giao thương hàng hóa, không chỉ có những “bán - mua” thường ngày, mà nhìn những sạp hàng cuối năm, không khó để nhận ra những dịch chuyển từ kinh tế tới văn hóa của người dân vùng cao qua từng chi tiết nhỏ. Có những năm kinh tế đi lên, việc bán mua tấp nập, rộn ràng. Có những năm kinh tế kém hơn, những sạp hàng cũng bởi thế mà đìu hiu, buồn bã. Những sạp hàng nhỏ dịp cuối năm cứ thế tự nó giữ cho mình một không khí rất Tết, những trăn trở được “bán” đi, mua lại những háo hức để chuẩn bị đón chào một năm mới đang đến rất gần…

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Ngành đường sắt và sứ mệnh lịch sử

Ngành đường sắt và sứ mệnh lịch sử

Đợt thiên tai, mưa lũ vừa qua, hạ tầng giao thông đường bộ bị hư hại nghiêm trọng. Mặc dù đã thông tuyến tạm thời nhưng các tuyến giao thông đối nội, đối ngoại vẫn chưa thể trở lại hoạt động bình thường, giảm năng lực vận tải hàng hóa đi, đến Lào Cai. Trước tình thế đó, đường sắt trở thành phương tiện thay thế quan trọng giúp giảm tắc nghẽn và áp lực cho đường bộ.

Vượt suối, băng rừng đưa dòng điện sáng muôn nơi

Kỷ niệm 66 năm ngày truyền thống Công ty Điện lực Lào Cai (24/9/1958-24/9/2024): Vượt suối, băng rừng đưa dòng điện sáng muôn nơi

Hình ảnh những người thợ điện Lào Cai vượt suối, băng rừng, lội bùn, không quản hiểm nguy đưa dòng điện tỏa sáng, giúp người dân từng bước khôi phục sản xuất, ổn định cuộc sống trong những ngày mưa lũ vừa qua là những đóa hoa đẹp nhất dâng lên Bác Hồ kính yêu đúng dịp kỷ niệm 66 năm ngày Bác Hồ về thăm Nhà máy Điện Lào Cai và truyền thống Công ty Điện lực Lào Cai (24/9/1958 - 24/9/2024).

Cả làng hối hả đi cứu na

Cả làng hối hả đi cứu na

Thôn Báu, xã Thái Niên là vựa na trồng trên đất bãi bồi lớn nhất huyện Bảo Thắng. Thôn có khoảng 25 ha, hơn nửa số đó đã đến tuổi cho thu hoạch. Đợt lũ lịch sử vừa qua nhấn chìm toàn bộ diện tích na trồng trên đất bãi bồi trong 4 ngày, nước lên cao đến mức cây na 15 - 20 năm tuổi vẫn bị ngập không thấy ngọn. Chờ con nước rút, đất phù sa mới bồi se, nứt như bát men rạn thì người trồng na thôn Báu đua nhau ra bãi bồi đào, khơi đất ở gốc để na thoát nguy cơ thối rễ.

Tiếng kẻng giữ bình yên Tả Gia Khâu

Tiếng kẻng giữ bình yên Tả Gia Khâu

Keng... keng... keng...
Từ chiếc kẻng sơn màu đỏ thẫm treo bên hông nhà văn hóa thôn Tả Gia Khâu, tiếng kẻng dội vào những vách núi dựng đứng như thể cộng hưởng, lan rộng trong không trung. Tiếng kẻng như gọi bản làng nằm im lìm giữa núi rừng Tả Gia Khâu thức giấc.

Triệu trái tim hướng về Làng Nủ

Triệu trái tim hướng về Làng Nủ

Chứng kiến những hình ảnh tang thương, những mất mát không gì có thể bù đắp của người dân thôn Làng Nủ, xã Phúc Khánh, huyện Bảo Yên sau trận lũ quét kinh hoàng, nhiều người không khỏi xót xa, rơi nước mắt. Ngay lập tức, những chuyến hàng cứu trợ với tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách của hàng triệu trái tim trên khắp mọi miền tổ quốc đã hướng về Làng Nủ để “tiếp sức” cho người dân vùng lũ vượt qua khó khăn.

Lời cảm ơn gửi từ tâm lũ

Lời cảm ơn gửi từ tâm lũ

Cơn bão số 3 đi qua cùng với hoàn lưu của bão đã càn quét nhiều bản làng, cướp đi sinh mạng của bao người dân nghèo vùng cao, vùng dân tộc thiểu số trong đó có tỉnh Lào Cai. Nhưng chính trong hoàn cảnh đầy khắc nghiệt và đau thương ấy, chúng ta nhìn thấy tình người lắng đọng đến với tâm lũ và được gửi từ tâm lũ. 

Ngược xuôi những chuyến hàng cứu trợ vùng thiên tai

Ngược xuôi những chuyến hàng cứu trợ vùng thiên tai

Sáng sớm, trụ sở UBND xã Tả Phời (thành phố Lào Cai) đã tất bật những chuyến xe vào - ra. Từ nguồn hàng được hỗ trợ, lực lượng chức năng với khoảng 60 người gồm cán bộ xã, lực lượng tham gia bảo vệ an ninh, trật tự ở cơ sở xếp hàng lên xe máy để đi tiếp viện cho các thôn, xóm đang bị chia cắt, cô lập do sạt lở đất. 

Tang thương bản làng dưới chân núi Con Voi

Tang thương bản làng dưới chân núi Con Voi

Tai họa ập đến khi những đứa trẻ nhỏ ngủ chưa tròn giấc, những người lớn chưa kịp ra đồng, những người già đang mong trời tạnh ráo để giúp con cháu dọn dẹp nhà cửa... Ngay cả những người bi quan nhất cũng chẳng thể ngờ bản làng nhỏ bé định cư lâu đời, thuận hòa với thiên nhiên dưới chân núi Con Voi hùng vĩ lại một ngày phải hứng chịu cơn đại hồng thủy. Làng Nủ hôm nay chìm trong đau thương. Nghe tin dữ, chúng tôi như rụng rời chân tay.

Bài cuối: Bài học thực tiễn từ cơ sở

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài cuối: Bài học thực tiễn từ cơ sở

Thành công đạt được và hạn chế trong công tác sắp xếp cán bộ, công chức gắn với tổ chức bộ máy cho thấy cần có chính sách đặc thù để lựa chọn được đội ngũ có đủ năng lực, trình độ đáp ứng yêu cầu công việc đồng thời làm công tác tư tưởng đối với đội ngũ cán bộ trong diện phải tinh giản.

Bài 2: Vẫn còn những khó khăn

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài 2: Vẫn còn những khó khăn

Năm 2021, khi triển khai sáp nhập đơn vị hành chính theo Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về việc sắp xếp đơn vị hành chính cấp huyện, cấp xã giai đoạn 2019 – 2021, toàn tỉnh có 270 cán bộ, công chức (CBCC) cấp xã dôi dư. Sau gần 5 năm sắp xếp, các địa phương đã giải quyết nghỉ hưu 8 người, tinh giản biên chế 132 người, chuyển công chức cấp huyện 10 người, bố trí sắp xếp vị trí công tác khác 104 người.

Bài 1: Đợt sàng lọc, lựa chọn cán bộ

Thực trạng sắp xếp nhân sự dôi dư sau khi sáp nhập đơn vị hành chính Bài 1: Đợt sàng lọc, lựa chọn cán bộ

Thực hiện Đề án sắp xếp các đơn vị hành chính cấp huyện, cấp xã giai đoạn 2019 - 2021, toàn tỉnh đã giảm được 12 đơn vị hành chính cấp xã; số cán bộ, công chức cấp xã dôi dư là 270 người. Tỉnh Lào Cai đã xây dựng lộ trình đến hết năm 2024 sẽ bố trí xong; tuy nhiên, hạn chót đã đến gần nhưng việc sắp xếp cán bộ, công chức dôi dư vẫn còn những khó khăn nhất định.

Khúc hoan ca miền núi đá

Khúc hoan ca miền núi đá

Mường Khương, "vùng đất thép" trên dọc dải biên cương phía Bắc của Tổ quốc. Ở nơi mà đá núi nhiều hơn đất, giữa cộng đồng 23 dân tộc cùng sinh sống, có một tộc người đặc biệt và chỉ có duy nhất ở xứ Mường: Người Pa Dí! Một tộc người với số dân ít ỏi và đến sau rất lâu trong hành trình lập bản ở xứ Mường, nhưng từ sự đoàn kết và cần cù, họ trở thành một trong những chủ nhân của vùng đất khó, viết lên khúc hoan ca đầy hào sảng, sáng tươi về đất và người ở miền núi cao đá nhọn Mường Khương.

Giấc mơ Nậm Chăm

Giấc mơ Nậm Chăm

Nậm Chăm là thôn xa và khó khăn nhất xã Nậm Lúc (Bắc Hà) với 100% là đồng bào dân tộc Mông. Trước đây cả thôn hầu hết là hộ nghèo, nhờ được thụ hưởng các chính sách của Nhà nước, cùng nỗ lực vượt khó của bà con, đến nay đời sống của nhiều hộ đã được cải thiện.

Phát hiện dấu hiệu bị “rút ruột”

Công trình cấp nước sinh hoạt tại xã Thống Nhất: Phát hiện dấu hiệu bị “rút ruột”

Đó là công trình cấp nước sinh hoạt thôn Chang - thôn Muồng (Chang - Muồng), xã Thống Nhất, thành phố Lào Cai, do Công ty TNHH Một thành viên xây dựng Ngọc Hưng trúng thầu thi công theo hợp đồng trọn gói, Chủ đầu tư công trình là UBND xã Thống Nhất, tổng giá trị theo hợp đồng hai bên ký là 3.995.640.000 đồng (viết tròn là 3 tỷ 995 triệu đồng).

Sắc mới Sao Cô Sỉn

Sắc mới Sao Cô Sỉn

Tuyến đường bê tông nối từ Tỉnh lộ 154 như dải lụa xuyên qua nương ngô trải dài đang mùa thu hoạch, rồi “chạy” ven rừng sa mộc vươn cao thẳng tắp giữa làn sương mỏng khiến chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng như lạc vào trời Âu. Thấp thoáng bên đại ngàn là nhà xây cao tầng xen lẫn là những căn nhà truyền thống của người Mông. Sao Cô Sỉn bây giờ đẹp như vậy nhưng quay lại khoảng 15 năm trước, câu chuyện về mảnh đất này hoàn toàn khác.

fbytzltw