Ký ức tết trong tuổi thơ tôi

Như lộc biếc non xanh nhớ về những ngày mới nhú, những khi đất trời giao thoa như này, lòng tôi lại chộn rộn về ký ức tết năm nào...

Khi những đỉnh đồi đủng đỉnh đi qua mùa đông giá thì cũng là lúc tết đến xuân về, vạn vật chuẩn bị bừng thức sau một mùa dài ngủ đông. Đất trời, lòng người cũng vậy! Tất cả như quyện vào nhau, dệt nên những hy vọng, non xanh về ngày mai rạng rỡ. Như lộc biếc non xanh nhớ về những ngày mới nhú, những khi đất trời giao thoa như này, lòng tôi lại chộn rộn về ký ức tết năm nào.

Khi ngồi lắng lại, ký ức tết chầm chậm ngược về như thước phim quay chậm. Tết trong tuổi thơ tôi đong đầy cảm xúc như mẻ bánh giầy của mẹ, đủ cung bậc như những sắc xôi chợ phiên của bà. Thánh thiện, ngọt lành như mó nước đầu làng. Tôi nhớ thời ấy, thời mà chưa có điện thoại thông minh, mỗi khi tết gần đến, lũ trẻ chúng tôi lại cùng nhau làm cù quay để chơi tết. Những khúc gỗ tròn như bắp chân được đẽo, gọt tỉ mẩn để thành con cù quay chắc nịch, cầm trên tay nằng nặng y như rằng đã nắm chắc phần thắng về mình. Chuẩn bị đón tết, ai nấy đều chăm chỉ luyện tập đến nhỡ cả bữa. Bởi ai cũng mong những tràng pháo tay về mình, mong những lời thán phục của các cô gái đến xem.

Tôi nhớ những khi tết cận kề, chị em tôi lại vào rừng trúc để chọn ra cây trúc đẹp mang về làm cầu lông gà. Bố tôi ở nhà đẽo gọt vợt cầu lông, gỗ càng có độ cứng thì khi đánh cầu lông càng bay xa. Những cái cầu lông gà vấn vít bay từ bên này sang bên kia kèm âm thanh giòn giã như lời thổ lộ mà đôi lứa giấu kín trong từng lượt cầu dành cho nhau. Nhờ đánh cầu mà bao đôi lứa nên duyên vợ chồng từ sau tết, thậm chí có đôi còn ngay trong tết. Trò đánh cầu kéo dài đến tận chiều mà chưa ai muốn về, phải đến khi trời nhá nhem hẳn thì các nam thanh nữ tú đành phải ra về trong sự quyến luyến. Bởi lẽ đó, đánh cầu là âm thanh tết mà tôi thích nhất mỗi dịp tết đến xuân sang.

at-thong-dong-du-xuan-voi-tre-nho-vung-cao-9d347be93178d5db0b78050e4363c173.jpg
Ảnh minh họa. Nguồn ảnh: Internet

Nhớ về ngày tết trong ký ức tuổi thơ, tôi nhớ về những ngày đi chợ cùng mẹ mua quần áo mới, mua tấm giấy bản, muối mắm, hương thổ công... về ăn tết. Tôi thích nhất chợ tết cuối năm, bởi tôi sẽ có thêm quần áo mới. Chợ cuối năm còn là thời điểm đông nhất và không khí sôi động, nhộn nhịp nhất. Những lời chào hỏi nhau bỗng rôm rả hơn, hồ hởi hơn, tất bật hơn.

Tôi thích ngắm những đứa bé má phúng phính, đỏ hây hây theo mẹ đi chợ, ngắm những bát rượu sóng sánh của các ông, các bố bên chảo thắng cố đang sôi, quyện với gia vị núi rừng xông thẳng vào mũi. Chợ cuối năm, ai cũng phơi phới tràn đầy như mùa xuân. Nhớ về tết tuổi thơ, tôi còn nhớ về một tuổi thơ dữ dội. Tôi nhớ những ngày theo chị gái đi hái lá dong về bán, lấy tiền tiêu tết. Hết trèo đèo, lội suối rồi lại lên dốc, để rồi được trả công khi gặp những gốc lá dong xanh um, tươi tốt mà chưa ai đụng đến, lá nào lá đấy dài mượt thơm căng mũi thì y như rằng tết sẽ tha hồ tiền ăn quà vặt. Bây giờ cuộc sống đủ đầy, tiện nghi nhưng tôi vẫn nhớ về những ngày tết xưa.

Đó là những ký ức trong trẻo, mộc mạc mà trẻ thơ vùng cao ai cũng có. Ký ức dẫu dữ dội hay bình lặng thì nó mãi là liều thuốc an thần để mỗi chúng ta ngược về trước cuộc sống thăng trầm và lo toan. Giờ có tuổi rồi, tết không còn háo hức như thời thơ ấu nữa. Nhưng cứ mỗi dịp tết đến xuân về chỉ muốn về thật nhanh bên gia đình, người thân để nghe những lời thủ thỉ, thậm chí là lời nhắc nhở, bảo ban của cha mẹ, để bản thân trưởng thành kịp tuổi già của cha mẹ trước sự ầm ào của thác thời gian.

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

"Dưới khung trời ngát xanh" - từ Khát vọng Dế Mèn bước vào trang sách

"Dưới khung trời ngát xanh" - từ Khát vọng Dế Mèn bước vào trang sách

“Dưới khung trời ngát xanh” là tập bản thảo truyện dài của tác giả Lữ Mai, từng được trao giải Giải Khát vọng Dế Mèn của Giải thưởng Thiếu nhi Dế Mèn lần thứ 5, năm 2024 do Báo Thể thao và Văn hóa - Thông tấn xã Việt Nam tổ chức. Tháng 8 này, tập truyện dài đã chính thức được Linh Lan Books ấn hành để kịp đến tay bạn đọc nhỏ tuổi như một món quà trong trẻo, dễ thương của mùa hè.

Mùa bóng trong ký ức

Mùa bóng trong ký ức

Năm ấy cả xóm có một cái ti vi của nhà ông Lẫm. Nhà giàu có nhìn từ xa đã biết bởi cây tre đực dựng đứng như cây nêu, chỉ khác là thay vì cành tre là cái vành xe đạp bị cưa đứt một đoạn.

Ác giả ác báo

Truyện ngắn: Ác giả ác báo

Ký được hợp đồng bán 2 đồi quế xong, Tráng Khờ Xá và Lý Mờ Giờ ra về. Trên đường về đầu bay, lòng bay, họ rẽ vào quán bên đường mua cả một cái thủ lợn luộc mang về, mồm bảo mồm đêm nay lán thảo quả nhà Giờ nằm cạnh đường phải chứng kiến trận say đã đời của hai kẻ rượu chảy qua mồm từ lúc chưa đến tuổi gánh vác công việc ở đời.

Chim núi bay về bản…

Truyện ngắn: Chim núi bay về bản…

Bình minh, những chú chim bay từ núi về bậu đầy trước hiên nhà. Chúng cất lên tiếng hót lanh lảnh, trong veo nghe như tiếng suối, tiếng gió đang chảy tràn trong lồng ngực cô giáo và dân bản. Một ngày mới đã bắt đầu, những giọt nắng đầu tiên rẽ mây, rẽ lá chiếu xuống mảnh sân chênh vênh.

Bến đợi

Truyện ngắn: Bến đợi

Ngày nào vào lúc nhập nhoạng tối, Bến cũng mong có tiếng gọi “Đò ơi!” tha thiết bên kia sông. Bến cũng không đếm được cô đã chở bao nhiêu người, bao nhiêu số phận vui, buồn qua sông, nhưng với tiếng “Đò ơi” chiều đó là kỷ niệm xao lòng...

Những chiếc giày bên trái

Truyện ngắn: Những chiếc giày bên trái

Khi ấy bà còn trẻ, mái tóc dài đen ánh. Ông còn là chàng trai vạm vỡ và rắn rỏi, ngay cả khi chỉ còn một bên chân. Bố mẹ bà vì thương con gái mà không đồng ý mối lương duyên của hai người. Họ không đành lòng để bà lấy chồng xa quê. Cũng chẳng ai tin rằng bà có thể sống hạnh phúc với người chồng là thương binh nặng. Thế nên đám cưới của ông bà chỉ có ấm trà nhạt, ít bánh kẹo, cau trầu vui cùng đơn vị.

Tập quán làm nhà mới của người Tày Nghĩa Đô

Tập quán làm nhà mới của người Tày Nghĩa Đô

Một đời người có thể làm từ một đến vài lần nhà mới để ở. Nhà ở có thể là nhà nhỏ tạm thời hoặc nhà to kiên cố, nhà gỗ truyền thống hoặc nhà xây hiện đại… Nhưng theo quan niệm của người Tày, mỗi lần làm, lên nhà sàn hoặc vào ở nhà đất mới đều phải tuân thủ một số công việc theo tập quán thì nếp nhà ấy sống mới ổn, yên tâm làm ăn, ấm no, hạnh phúc, dòng dõi phát triển.

Y Tý bước đi vững vàng

Y Tý bước đi vững vàng

Chúng tôi lên Y Tý (huyện Bát Xát) khi những cơn mưa rào thoắt đến rồi cũng thoắt đi, mang điệp khúc của tiết trời cốc vũ chuyển sang tiết lập hạ. Đứng trên dốc Ngải Thầu nhìn xuống cánh đồng Thề Pả và các khu ruộng bậc thang, đâu đâu cũng thấy người, trâu và máy cày bừa nhỏ hối hả làm đất cấy lúa.

fb yt zl tw