Lợn… ống nứa

LCĐT - Đưa trẻ đi cùng sắm tết cho vui và muốn giới thiệu cho trẻ nét văn hóa truyền thống, được trải nghiệm, được hòa mình vào không gian rộn ràng, háo hức đón tết. Chỉ vào những món đồ sẽ mua, sẽ chuẩn bị để gia đình đón tết, trẻ bảo còn thiếu một thứ chưa mua, cần mua. Thứ gì thế? Con lợn đất, lợn nhựa! Đó là con lợn tiết kiệm trẻ sẽ dùng để cất giữ tiền ông bà, bố mẹ, người thân quen mừng tuổi. Thì ra thời nào trẻ em cũng thích có con lợn tiết kiệm, cứ được người lớn cho đồng tiền nào là xăm xắn nhét vào lợn.

Lợn tiết kiệm bây giờ phong phú chủng loại, màu sắc.
Lợn tiết kiệm bây giờ phong phú chủng loại, màu sắc.

Ngày nay, lợn tiết kiệm đa dạng, phong phú về chủng loại, màu sắc, kích cỡ… tha hồ cho trẻ lựa chọn món đồ mình yêu thích. Đây, lợn làm từ nhựa nhẹ tênh. Kia, lợn làm từ thạch cao nhẹ, trắng. Còn nữa, lợn từ gốm nặng hơn nhưng bền, khó vỡ, được phủ lớp men bóng, đẹp… Tất cả đều bắt mắt, thu hút sự tò mò và khơi gợi trí tưởng tượng cho trẻ, nhưng điều đó lại khiến trẻ khó lựa chọn con lợn nào phù hợp, bởi con nào trẻ cũng thích, cũng muốn mang hết về nhà trưng bày. Khó thế, chứ thời chúng tôi không cần lựa chọn (mà có đâu để chọn lựa!), chỉ ít phút là có ngay món đồ cất tiền lì xì. Dù chỉ là ống nứa nhưng vẫn được lũ chúng tôi gọi lợn tiết kiệm cho oai: “Lợn… ống nứa”.

Thời đó khó khăn đủ bề. Tiền lúc nào cũng thiếu “ăn bữa nay còn lo bữa mai” thì lấy đâu ra dư dả mà mua những thứ xa xỉ không cần thiết. Lợn nhựa tiết kiệm, dù con be bé ít tiền thôi cũng không thể mua chiều lòng trẻ. Trong “cái khó ló cái khôn”, một người làm rồi cứ thế bắt chước làm theo, vả lại cũng dễ làm, nên “phong trào” làm lợn tiết kiệm từ ống nứa nở rộ. Bắt đầu từ một nhà đã lan sang hàng xóm và cả làng. Đầu tiên lên khoảnh đồi trước nhà chọn cây nứa già, thân to, thẳng, gióng dài, cắt một đoạn giữ nguyên hai đầu mắt. Mang về dùng cưa loại nhỏ cưa mớm một đoạn ngăn ngắn vắt ngang thân ống hoặc hơi vát cho thêm phần thẩm mỹ, sau đó dùng lưỡi đục gỗ loại nhỏ chuyên làm đồ mộc, rồi lách lưỡi dao bén khoét nhẹ, từ từ phần nứa đã được cưa. Phải làm thật khéo và nhẹ nhàng để ống nứa không bị vỡ. Phải khoét lỗ nhỏ chỉ vừa độ nhét đồng xu hoặc tờ tiền giấy gấp nhỏ lại cho vào (ngày tết trẻ em thường được lì xì tiền mệnh giá nhỏ gọi là lấy may). Cứ hễ có tiền mừng tuổi hay được bố mẹ thưởng là lôi lợn ống nứa ra nhét vào. Xong xuôi lại cất lên mái nhà. Thời đó phần lớn là nhà lợp mái, giữa các đòn tay, vì kèo là nơi cất giữ đồ của lũ trẻ. Lợn ống nứa thường được làm hai lần trong năm: Dịp khai giảng năm học mới, trẻ được người lớn cho tiền trước khi bước vào năm học, mọi khoản đóng góp bố mẹ đã lo, nên đem tiền nhét vào lợn; còn dịp tết có tiền mừng tuổi cũng đem “cho lợn ăn”. Và cũng chỉ dịp này lợn mới có vẻ no, chứ ngày thường giống chủ nó đói dài. Do ít khi được cho tiền, tặng tiền nên lũ trẻ không nhớ rõ trong lợn ống nứa có bao nhiêu, nhiều khi bị móc trộm cũng không biết. Anh hoặc chị muốn mua một món đồ nào đó mà lại không muốn moi từ lợn của mình, thế là chờ em đi vắng, ở nhà lấy lợn ống nứa xuống, dùng sợi dây thép mỏng, nhỏ, uốn cong một đầu để móc tiền ra. Mà cũng chỉ lấy đủ số tiền cần mua, chứ lấy nhiều quá, lợn ống nứa nhẹ bẫng sẽ dễ bị phát hiện.  Và dù nghi nghi lợn của mình bị móc trộm nhưng không có bằng chứng, không “bắt tận tay” đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”! Lúc có việc cần tiêu đến tiền hoặc người lớn gạ “mổ lợn” nghe lý do chính đáng, lại bùi tai là mang dao bổ đôi lợn ống nứa. Từng đồng xu lăn long lóc, từng tờ tiền giấy không còn mới mà chuyển sang quăn mép vẫn được chủ nhân nâng niu lượm nhặt, ấp trong bàn tay với cả sự trân quý.

Thế đó! Một thời gian khó. Một thời lam lũ. Gian khó, lam lũ cả từ đồng tiền tiết kiệm. Nhưng đó mãi là kỷ niệm khó quên, đi cả vào giấc mơ dù bây giờ cuộc sống khá hơn, dù lũ trẻ có thể được lì xì bằng tiền trăm ngàn, tiền triệu thì với chúng tôi ký ức vẫn vẹn nguyên trong vui vẻ.

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Hai nhà giáo 'bắc cầu yêu thương' bằng âm nhạc cho trẻ vùng cao

Hai nhà giáo 'bắc cầu yêu thương' bằng âm nhạc cho trẻ vùng cao

Đinh Phương Anh, nữ nhạc sĩ hiếm hoi của Hội Nhạc sĩ Việt Nam, mới đây đã cho ra mắt ca khúc “Bắc cầu yêu thương” đặc biệt dành cho các em nhỏ vùng cao. Ca khúc là những lời yêu thương dành cho chặng đường đi tìm con chữ của các em, dù còn rất nhiều khó khăn gian khổ, nhưng vẫn có sự lạc quan và hướng tới ngày mai tươi sáng.

Sáng trong một người thầy

Sáng trong một người thầy

Tôi biết ơn thầy nhiều lắm, sau cha tôi là thầy, cha sinh ra tôi nhưng thầy là người dưỡng dục. Nếu không có thầy làm sao tôi có được như ngày hôm nay, từ đứa bé nhà quê chân lấm tay bùn, “đầu tắt mặt tối” quanh năm... được học đại học rồi trở về cống hiến cho quê hương!

Sức lan tỏa từ lời kêu gọi của Mặt trận

Sức lan tỏa từ lời kêu gọi của Mặt trận

Kế thừa truyền thống vẻ vang trong suốt chiều dài lịch sử 94 năm qua (18/11/1930 - 18/11/2024), với vai trò là tổ chức liên minh chính trị, đại diện, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của nhân dân, là một bộ phận cấu thành quan trọng của hệ thống chính trị, MTTQ Việt Nam có vai trò nòng cốt trong việc xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc.

Nét đẹp văn hóa Việt Nam qua múa rối nước dưới góc nhìn của truyền thông Trung Quốc

Nét đẹp văn hóa Việt Nam qua múa rối nước dưới góc nhìn của truyền thông Trung Quốc

Với dòng tít “Những câu truyện cổ tích dưới nước” - chủ đề vĩnh cửu dẫn dắt con người hướng thiện”, bài viết trên trang Thời báo Hoàn Cầu - một ấn phẩm của Nhân dân nhật báo - Cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã ca ngợi nét đẹp văn hóa của Việt Nam thông qua múa rối nước đã được lưu truyền hàng nghìn năm nay.

Khai mạc Tuần Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam năm 2024

Khai mạc Tuần Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam năm 2024

Tối 16/11 tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội), lễ khai mạc Tuần Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam năm 2024 đã chính thức diễn ra. Đây là sự kiện thường niên, hướng tới việc tôn vinh truyền thống đại đoàn kết dân tộc và di sản văn hóa của 54 dân tộc anh em.

Nghề làm mã ở Bảo Hà

Nghề làm mã ở Bảo Hà

Cầm tinh tuổi Ngọ, như lời ông nói đó cũng là nhân duyên khi ông được coi là người đầu tiên đưa nghề làm mã về đất Bảo Hà. Năm nay đã gần 60 tuổi, ông Trần Văn Nghị ở bản Bảo Vinh, xã Bảo Hà (Bảo Yên) hào hứng nhớ lại câu chuyện của 24 năm về trước, ông khăn gói về Yên Bái học nghề đan và làm mã.

Thưởng trà, ngắm tranh - sức hút mới từ thú vui tao nhã

Thưởng trà, ngắm tranh - sức hút mới từ thú vui tao nhã

Văn hóa thưởng trà của người Việt vốn ấm cúng, gần gũi và mộc mạc. Trải qua thời gian, văn hóa ấy không ngừng được bổ sung những giá trị mới. Trong đó, có thể tới nhiều mô hình: thưởng trà nghe nhạc, thưởng trà mạn đàm, thưởng trà vịnh thơ... và thời gian gần đây còn là "trà - tranh"một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.

Giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống

Giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống

Thành phố Lào Cai là vùng đất cổ, có bề dày truyền thống văn hóa. Sự đa sắc màu của tộc người, với những lễ hội độc đáo, nét văn hóa riêng biệt đã làm nên bức tranh văn hóa đầy màu sắc của thành phố biên cương. Để tiếp nối mạch nguồn lặng lẽ chảy suốt ngàn năm, thành phố Lào Cai đã và đang bảo tồn, phát huy các giá trị để văn hóa thực sự là nền tảng, là trụ cột quan trọng trong tiến trình xây dựng và phát triển.

fbytzltw