Ghi chép từ cuộc chiến sống còn với ''Cô Vy''

Paris - Hà Nội, Paris - Sài Gòn, Hà Nội - Paris, những chuyến bay  đi - về giữa Đông - Tây của tác giả Nuage Rose (Bùi Thị Hồng Vân) trong 120 ngày chứng kiến và trải nghiệm diễn biến dịch Covid-19 ở cả Việt Nam và Pháp. Sau một độ lùi thời gian, chị đã chọn viết một phần ký ức không quên về "thời Covid" trong cuốn sách mới được ra mắt: “120 ngày mây thì thầm với gió”.

Ghi chép từ cuộc chiến sống còn với ''Cô Vy'' ảnh 1

Sẽ thật khó nếu phải gọi tên thể loại cho cuốn sách  “120 ngày mây thì thầm với gió”. Đó vừa là những trang nhật ký, ghi chép rõ tháng ngày, nhân vật, sự kiện xen lẫn cảm xúc, suy nghĩ cá nhân, vừa là áng văn chương với những ngắt nhịp, gieo vần thơ ca, nhưng cũng là thiên phóng sự đầy kịch tính và là cuốn tài liệu với những ghi chú, thống kê liên quan đến dịch Covid-19 mà độc giả, nếu muốn tra cứu, có thể quét mã QR ở cuối trang sách để truy cập các đường link đã được tác giả nhắc đến.

Lấy bối cảnh từ tháng 2 đến tháng 5 năm 2020, câu chuyện của Nuage Rose được tái hiện thành các tuyến di chuyển song song giữa Việt Nam và Pháp, giữa tiếng còi xe cứu thương cứu hỏa và những phản chiếu của tâm hồn, giữa những nỗi niềm dành cho nơi mình sinh ra, lớn lên và nơi đã chở che mình trưởng thành... Từ cảm xúc của một người trải qua chuỗi tháng ngày cách ly ở Việt Nam, chứng kiến hành trình của chiếc khẩu trang từ chỗ bị coi thường trở thành món quà vô giá ở Pháp, và cả khi “một mình trong lặng lẽ, sốt, đau” bởi đã bị lây nhiễm..., “120 ngày mây thì thầm với gió” được viết một cách chân thực, đầy bất ngờ và hết sức xúc động.

Theo nhà văn, nhà báo Dương Thành Truyền, “120 ngày mây thì thầm với gió” là “một câu chuyện được kể trong khung quy chiếu ba chiều”.

Chiều dọc, là dòng thời gian, tính đúng 120 ngày, như chiếc đồng hồ cổ chạy theo quả lắc gõ từng nhịp qua lại giữa sự sống và cái chết, giữa được và mất, giữa đi và về.

Chiều rộng, là khoảng cách không gian Paris - Hà Nội, nối taxi - sân bay với khoang máy bay, nối căn phòng - ban công với phía ngoài ô cửa, nối máy tính - điện thoại với tin tức thời sự hằng ngày, nối xe cứu hỏa - bệnh viện với khu cách ly tập trung, nối khẩu trang - quần áo bảo hộ với những hoạt động phòng chống dịch, nối gia đình - quê hương với niềm tin vào đất nước.

Và chiều sâu, là cuộc gọi tên không ngừng những cảm xúc hôm nay, những ám ảnh hôm qua của một người đang lắng nghe từng thớ thịt, từng ô phổi, từng hạt máu của cơ thể mình, đang lắng nghe sợi nhớ sợi thương, từng tiếng nấc của ký ức mình, đang lắng nghe từng cơn sóng, từng cơn bão, từng cơn địa chấn diễn ra trước mắt mình.

“120 ngày mây thì thầm với gió” do NXB Trẻ ấn hành.

Báo Hà nội mới

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Bầu trời kỷ niệm của tôi

Bầu trời kỷ niệm của tôi

Khi những gốc rạ ngoài đồng phai dần hương thơm thì cũng là lúc trời bắt đầu chuyển dần sang Đông. Không ai bảo ai, nhà nhà rục rịch chuẩn bị chưng cất những mẻ rượu ngon, ủ rượu để đón tết.

Nhà thơ Dương Soái và câu chuyện nơi ngã ba sông

Nhà thơ Dương Soái và câu chuyện nơi ngã ba sông

Chúng tôi đã gặp nhà thơ Dương Soái, tác giả bài thơ “Gửi em ở cuối sông Hồng” trong một ngày mùa thu nơi ngã ba sông - thôn Lũng Pô, xã A Mú Sung, huyện Bát Xát… Sau 45 năm kể từ khi bài thơ ra đời, nhà thơ Dương Soái mới có dịp trở lại thăm vùng biên giới năm xưa và chia sẻ về cảm hứng để ông viết nên bài thơ này.

Cảm mến Lào Cai qua từng nét vẽ

Cảm mến Lào Cai qua từng nét vẽ

Ai đó đã từng nói rằng, vùng đất thơ mộng Lào Cai dù còn nhiều gian khó nhưng lại là nơi mang lại nguồn cảm hứng sáng tác bất tận cho thi ca, cho những sáng tác nghệ thuật trong nhiều lĩnh vực, như hội họa, nhiếp ảnh, điêu khắc... Rất nhiều họa sỹ, nhà điêu khắc, nhiếp ảnh gia khi đặt chân đến mảnh đất biên cương Lào Cai đều bị cảm mến bởi cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, những sắc màu văn hóa độc đáo của đồng bào các dân tộc thiểu số nơi đây.

Người say nghiệp văn chương

Người say nghiệp văn chương

Đoàn Hữu Nam cho biết: Năm 1975, anh nghỉ học giữa chừng chỉ vì gia đình nghèo khó, bố mẹ luôn đau yếu, chẳng có tiền học tiếp… Năm đó, có một công ty cầu đường ở Yên Bái về tận Hà Nam tuyển công nhân, anh dự tuyển, hy vọng được đi làm để bớt gánh nặng cho gia đình. Gần 18 tuổi mà người nhỏ thó, còm nhom, Đoàn Hữu Nam “còm” nhất trong số 160 người được tuyển dụng.

Tôn vinh những tác phẩm báo chí tâm huyết về Thủ đô

Tôn vinh những tác phẩm báo chí tâm huyết về Thủ đô

Cuộc thi viết “70 năm Giải phóng Thủ đô: Ký ức tự hào” do báo Hà Nội mới tổ chức đã thu hút hàng trăm tác phẩm báo chí chất lượng. Trong đó, nhiều bài viết đầy ắp tình cảm mến yêu, thương nhớ của các tác giả về Thăng Long - Hà Nội, một số bài viết thể hiện tâm huyết, trách nhiệm, khát vọng xây dựng Thủ đô giàu, đẹp.

Để phim tài liệu Việt Nam phát triển: Cần có chiến lược đầu tư dài hơi

Để phim tài liệu Việt Nam phát triển: Cần có chiến lược đầu tư dài hơi

Nhờ đa dạng đề tài, đổi mới cách thể hiện, cùng nhiệt huyết của người làm nghề, phim tài liệu Việt Nam ngày càng gia tăng sức hút. Tuy nhiên, theo các chuyên gia, để tạo sự chuyển mình mạnh mẽ cho thể loại này, cần hơn nữa những chiến lược đầu tư dài hơi và các cơ chế chính sách khuyến khích để tạo thêm động lực cho các nhà làm phim, đặc biệt các nhà làm phim trẻ độc lập.

Tạo "đất diễn" cho truyện tranh Việt Nam

Tạo "đất diễn" cho truyện tranh Việt Nam

Thị trường truyện tranh Việt trong những năm gần đây đã có những bước phát triển mạnh. Tuy nhiên dường như các tác phẩm nhập khẩu từ nước ngoài vẫn đang lấn át thị trường trong nước. Vì sao nhu cầu của độc giả cao nhưng chúng ta vẫn thiếu những bộ truyện tranh “made by Vietnam”?

fbytzltw