Lúa chiêm lấp ló đầu bờ…

LCĐT - … Quê nhà còn đĩa dầu hao/Dập dềnh hoa súng ướt sao cuối trời… Hai câu thơ của nhà thơ Nguyễn Thế Vinh luôn ám ảnh tôi về tuổi thơ, về vùng quê nghèo khó. Huyện Thanh Liêm là cái rốn đồng chiêm trũng của tỉnh Hà Nam, vùng tôi lại là cái rốn của huyện Thanh Liêm. Những câu tục ngữ, thành ngữ lột tả cuộc sống của người dân vùng chiêm như “sống ngâm da, chết ngâm xương”, “chiêm thối mùa khê”, “cưỡi trâu đi họp huyện”… là viết về vùng đất chiêm trũng quê tôi.

Định nghĩa về vùng chiêm, nhà bác học Lê Quý Đôn cho rằng: “Người Nam giao tiếp với người Chiêm Thành nên trồng được thứ lúa chín về mùa hè gọi là chiêm”, song người quê tôi lại cho rằng chiêm bắt nguồn từ chằm có nghĩa là đồng lầy mà ra. Nhà bác học nói thì đúng rồi, nhưng người quê tôi nói cũng rất đúng, bởi trước đây khi chưa có hệ thống sông ngòi như hiện nay, cứ mỗi khi mùa mưa đến là cả vùng lại mênh mông trắng nước. Đồng đất quê tôi lại không bằng phẳng thẳng cánh cò bay mà gập ghềnh chỗ cao chỗ trũng, chỗ cấy lúa được, chỗ là đầm lầy nuôi cỏ năn cỏ lác. Đồng đất như vậy nên trước đây quê tôi luôn chỉ có hai mùa trồng cấy rõ rệt, đó là vụ lúa chiêm và vụ lúa mùa.

Trước đây, sau khi gặt lúa mùa vào tháng Mười xong, các cánh đồng vào mùa khô hạn. Để tránh đất gan gà khô cứng, đồng ruộng nhanh chóng được cày vỡ, rồi cuối kỳ heo may, khi những tảng đất cày lên se trắng mép là cả nhà, cả làng ra đồng xếp ải. Mẹ tôi bảo một hòn đất ải bằng một nải phân. Tôi nghe không hiểu, mẹ bảo đồng ruộng quê mình thuần thứ đất gan gà, sục xuống nửa gang tay là gặp đất sét, muốn cây lúa tốt được ngoài phân chuồng phân xanh bón ruộng, ông bà đã nghĩ ra cách xếp ải. Tức là xếp những hòn đất cày chồng chéo nhau thành hàng thành lối. Nắng gió làm cho những luống đất xếp khô trắng, ải ra, đến mùa cấy dẫn nước vào ruộng, những luống đất ải khô xốp ấy đổ xuống liền tơi nhuyễn, vừa làm tốt đất, vừa đỡ công cày bừa, rễ lúa mà bén vào đất ải thì chẳng gì sánh bằng.

Sau này lớn lên tôi mới biết, đất ải chính là dưỡng chất thiên nhiên trong đất phơi ải được tạo nên bởi nắng hanh, mưa phùn, gió bấc. Với nông dân còn gì vui hơn khi trên ruộng nhà mình thấy những hàng đất xếp ải tự diệt cỏ, tự làm phân, tự làm bùn ngấu từ khi chưa có nước. Còn gì vui hơn khi các nhà đổ ra đồng náo nức cho dòng nước dẫn vào ruộng để đổ ải. Trong trời đất tháng chạp se lạnh, trong háo hức của trẻ, của già, tiếng sèo sèo, sủi bọt từ những hàng đất xếp luống khô xác nổi lên, rồi những hàng đất đó tự đổ, tự bở, chỉ một lúc sau mặt ruộng đã lấp lánh ánh nước, cho vài đường bừa mặt ruộng đã phẳng như gương, bước chân trên mặt ruộng đã cảm nhận được mùi rữa nát của từng gốc rạ, mùi hoai hoai của bùn. Sau này, trong thời kỳ hợp tác xã phát triển, hệ thống thủy lợi dần hoàn thiện và chủ động được tưới tiêu, đồng ruộng được thâm canh lên hai vụ rồi ba vụ, đất đai không được nghỉ ngơi, phân hóa học lấn át phân hữu cơ, việc cày ải, đổ ải dần mai một và cho đến nay thì đồng ruộng khắp vùng hầu như không còn không khí dẫn nước vào ruộng ải nữa, tiếc lắm thay.

Lại nói về lúa chiêm. Sau năm 1954, Bộ Canh nông nước Việt Nam dân chủ cộng hòa khảo sát vùng Nam Ðịnh, Hà Nam, ghi được 49 giống lúa chiêm, 80 giống lúa mùa. 49 loại lúa chiêm ấy tôi không được biết hết, song tôi nhớ vùng tôi có lúa tẻ, tẻ bầu, chiêm di, dự, chiêm bảo. Gạo tẻ hạt trắng, cơm nhiều nhựa. Gạo tẻ bầu hạt to, màu nâu đỏ, cơm rất cứng, ăn kỹ no lâu. Gạo dự cơm mềm thơm nức mũi. Gạo chiêm di, chiêm bảo gạo hạt to, màu trắng đục, cơm thơm, càng nhai càng bùi...
Cái đặc biệt là những loại lúa chiêm sống được trên đồng đất quê tôi xưa trước tiên phải chịu được hạn, được úng. Hạn nứt lọt bàn tay vẫn có thể kết đòng. Cây lúa ngâm nước cả tháng vẫn có thể kết hạt. Bởi vào khoảng từ cuối tháng Ba, tức là sau những trận mưa ra giữa vụ thì đồng ruộng quê tôi đều ngập sâu trong nước nên loại lúa tẻ nào muốn sống được cũng phải cao ngang ngực người hoặc ngập đầu người. Vào mùa nước, người đánh vật với đói giáp hạt, với “nước ngập bờ tre trăng vàng đầu ngõ/Đôi mắt buồn thăm thẳm tháng Ba trôi”, lúa đánh vật với nước để ngoi lên, để kết hạt.

Và nữa, năm nào thuận thì đi thắt ống quần chống đỉa gặt lúa bằng liềm, lúa thành gối lên trốc rạ để bốc lên thuyền nan, gặp năm nước lụt phải bì bõm trong biển nước ngập đến ngang ngực, bì bõm lấy lưỡi hái quơ lượm từng bông lúa ngoi ngóp bỏ vào thuyền. Câu “xanh nhà còn hơn già đồng” chắc xuất xứ từ đồng đất quê tôi.
Vậy đó, người dân quê tôi dễ thích nghi với thiên nhiên khắc nghiệt, cây lúa quê tôi dễ thích nghi với đồng đất lúc khê lúc úng. Khi làm đất thì làng xóm chúng tôi nhắc nhau “Ăn kỹ no lâu, cày sâu tốt lúa”. Khi đồng khê ruộng nẻ thì chúng tôi rủ nhau: “Lúa khô nước cạn ai ơi/Rủ nhau tát nước, chờ trời còn lâu”. Để làng cấy đúng mùa vụ thì nhắc nhau: “Lúa cấy tháng chạp đạp không đổ”, “Đói thì ăn củ, ăn khoai/chớ thấy lúa trổ tháng hai mà mừng”, “Lúa trổ thanh minh thì vinh cả xã, lúa trổ lập hạ buồn bã cả thôn”, “Lúa chiêm lấp ló đầu bờ/Hễ nghe tiếng sấm phất cờ mà lên”. Được mùa thì đừng quên công ơn của trời đất: “Nhờ trời được chữ bình yên/Rơm thì lên đống thóc chiêm vào bồ”…

*    *    *

Vào những năm 60 của thế kỷ hai mươi, đồng đất quê tôi được lột xác từ cuộc cách mạng thủy lợi của đất nước. Bây giờ nói đến thuật ngữ ơn Đảng và Chính phủ thì nhiều người cho là sáo rỗng, là nhàm chán, nhưng với người dân quê tôi thì việc ơn huệ này nó rõ ràng, sâu đậm lắm. Trong những năm bắt đầu xây dựng hợp tác xã nông nghiệp đó, nếu không có chủ trương đúng của Đảng, không có sức người sức của tập trung sẽ không có hai con sông đào là sông Biên Hòa và sông Kinh Thủy chạy suốt dọc phía Đông huyện Thanh Liêm để thu nước, dồn nước về trạm bơm Cổ Đam thuộc huyện Ý Yên để bơm nước ra sông Đáy thì không biết bao giờ vùng quê tôi mới thoát khỏi nạn úng ngập, khô hạn. Có chủ động được tưới tiêu thì vụ xuân mới vào được quê tôi. Loại lúa xuân sinh trưởng không quá một trăm hai mươi ngày đã thay thế loại lúa chiêm sinh trưởng tới trên dưới hai trăm ngày, đưa năng suất lúa từ hơn hai tấn một ha lên bốn đến năm tấn một ha. Rồi còn thêm một vụ đông. Rồi mương máng dọc ngang cánh đồng, ruộng liền bờ, ruộng bám tận chân tre… từ một vùng chiêm thối mùa khê “đất không nuôi nổi người” nay năng suất, sản lượng lúa trên đồng đất quê tôi có thể sánh ngang với bất kỳ vùng quê nào trên đất nước. Công ơn ấy mà phủi bỏ thì thật là vô ơn, là có tội với chính cả làng xóm của mình.

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Sống chậm để yêu, để giữ gìn...

Sống chậm để yêu, để giữ gìn...

Tôi đến Mù Cang Chải vào buổi sáng sớm, khi sương mù còn bám trên mái nhà. Chiếc xe nhỏ cứ nhẹ nhàng men theo con đường uốn lượn như dải lụa bên những nương ruộng bậc thang. Dù đã nhiều lần đến với nơi này, nhưng lần đầu tiên tôi định hình cho mình một chuyến đi thật dài, thật sâu ở Bản Thái. Trong lòng đầy háo hức, thật khó tả!

Cẩn trọng với thể thao mạo hiểm

Cẩn trọng với thể thao mạo hiểm

Trong những năm gần đây, bên cạnh các loại hình du lịch truyền thống, du lịch thể thao mạo hiểm bắt đầu phát triển mạnh, đáp ứng nhu cầu của những người ưa thử thách, khám phá.

Bản giao hưởng hương vị Hà Nhì

Bản giao hưởng hương vị Hà Nhì

Ẩm thực của người Hà Nhì từ lâu đã được ví như một tấm gương phản chiếu đời sống lao động, phong tục tập quán và triết lý sống hài hòa với thiên nhiên. Nơi núi rừng Lào Cai, mỗi bữa cơm, mỗi món ăn đều chứa đựng hương vị đặc trưng, hồn cốt của bản làng, gói ghém cả sự dung dị, mộc mạc mà tinh tế.

Mường Lai nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch

Mường Lai nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch

Xã Mường Lai từ lâu được biết đến là vùng đất giàu tiềm năng du lịch. Với cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp cùng nét văn hóa truyền thống đặc sắc của đồng bào dân tộc Tày, Nùng, những năm qua, xã Mường Lai đã có nhiều giải pháp thiết thực nhằm nâng cao chất lượng các sản phẩm du lịch, biến tiềm năng thành lợi thế, góp phần phát triển kinh tế - xã hội địa phương.

Chuyện về những thanh niên người Mông làm du lịch

Chuyện về những thanh niên người Mông làm du lịch

Từ Y Tý mù sương, qua cao nguyên trắng Bắc Hà đến thiên đường ruộng bậc thang Mù Cang Chải, một thế hệ thanh niên người Mông đang viết lại câu chuyện phát triển trên chính quê hương mình. Họ không ly hương tìm cơ hội nơi phố thị mà chọn quay về, mang theo kiến thức, kỹ năng và khát vọng biến di sản văn hóa của dân tộc thành tài sản kinh tế bền vững.

Âm vang tiếng vọng ngàn năm

Âm vang tiếng vọng ngàn năm

Từ lòng đất, tiếng vọng của hơn hai nghìn năm lịch sử đã được đánh thức, chiếc thạp đồng Hợp Minh - bảo vật quốc gia đã an vị trong Bảo tàng tỉnh Lào Cai, tiếp tục kể chuyện nền văn minh sông Hồng rực rỡ, nơi mỗi đường chạm, mỗi hoa văn đều mang hơi thở của một thời đã qua; thể hiện nỗ lực bảo tồn, phục dựng và lan tỏa giá trị di sản của những người làm công tác bảo tàng.

Những tủ sách yêu thương

Những tủ sách yêu thương

Mang tri thức, lan tỏa văn hóa đọc đến các em nhỏ vùng cao là hành trình bền bỉ mà Câu lạc bộ Vùng cao yêu thương, phường Lào Cai đang nỗ lực thực hiện, thắp lên niềm tin và ánh sáng tri thức cho thế hệ trẻ Lào Cai.

Đặc sắc nét văn hoá Hạn Khuống

Đặc sắc nét văn hoá Hạn Khuống

Hạn Khuống là loại hình nghệ thuật trình diễn dân gian độc đáo của người Thái phường Nghĩa Lộ, được hình thành và phát triển gắn liền với cuộc sống, sinh hoạt của bà con. Ở hội Hạn Khuống, các chàng trai cô gái Thái được đắm mình trong những câu hát, bày tỏ tình yêu đôi lứa trong lễ hội của bản mường.

Bảo tồn văn hóa trong thời đại số

Bảo tồn văn hóa trong thời đại số

Kỷ nguyên số đang mở ra cánh cửa mới, giúp các tư liệu, hiện vật và di sản văn hóa được bảo tồn bền vững hơn, đồng thời đến gần hơn với công chúng, đặc biệt là thế hệ trẻ, những người đang sống giữa nhịp sống công nghệ mỗi ngày.

INFOGRAPHIC: Các hoạt động trong khuôn khổ Lễ hội Hương cốm Hợp Thành

INFOGRAPHIC: Các hoạt động trong khuôn khổ Lễ hội Hương cốm Hợp Thành

Lễ hội Hương cốm Hợp Thành là dịp quảng bá, giới thiệu sản phẩm nông nghiệp đặc trưng, khẳng định thương hiệu OCOP 3 sao “Hương Cốm Hợp Thành”; đồng thời gìn giữ, phát huy giá trị văn hóa truyền thống, văn hóa ẩm thực; thúc đẩy thương mại, du lịch, góp phần phát triển kinh tế – xã hội và lan tỏa tinh thần yêu nước, đoàn kết trong cộng đồng.

Tạm dừng tổ chức khai hội mùa thu Côn Sơn - Kiếp Bạc vì mưa bão

Tạm dừng tổ chức khai hội mùa thu Côn Sơn - Kiếp Bạc vì mưa bão

Tạm dừng tổ chức Lễ tưởng niệm 725 năm ngày mất của Anh hùng dân tộc Trần Hưng Đạo và khai hội mùa Thu Côn Sơn - Kiếp Bạc năm 2025, đây là chỉ đạo của Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hải Phòng Lê Ngọc Châu tại cuộc họp ngày 7/10 về công tác tổ chức Lễ hội mùa Thu Côn Sơn - Kiếp Bạc năm 2025.

Giữ lửa bản sắc văn hóa giữa dòng chảy hội nhập

Giữ lửa bản sắc văn hóa giữa dòng chảy hội nhập

Giữa nhịp sống hiện đại đầy hối hả, tại các bản làng vùng cao của tỉnh Lào Cai, nhiều thế hệ người dân vẫn lặng lẽ gìn giữ và lan tỏa giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc mình. Công việc ấy diễn ra hằng ngày, như dòng chảy bền bỉ và âm thầm trong đời sống cộng đồng, tạo nên bức tranh văn hóa phong phú, đậm bản sắc và đáng tự hào của các dân tộc thiểu số nơi đây.

Ngày hội truyền thông tuần lễ hưởng ứng học tập suốt đời năm 2025.

Sôi nổi Ngày hội truyền thông "Tuần lễ hưởng ứng học tập suốt đời năm 2025"

Hòa trong không khí sôi nổi của Tuần lễ hưởng ứng học tập suốt đời năm 2025, sáng nay (7/10), Thư viện tỉnh Lào Cai phối hợp với Trường THCS Ngô Văn Sở, phường Lào Cai tổ chức Ngày hội truyền thông với chủ đề “Học để phát triển bản thân, làm chủ tri thức và công nghệ, góp phần xây dựng đất nước hùng cường, thịnh vượng.”

Vẹn nguyên nét đẹp văn hóa truyền thống

Vẹn nguyên nét đẹp văn hóa truyền thống

Phường Nghĩa Lộ, hiện là nơi cư trú chủ yếu của đồng bào dân tộc Khơ Mú toàn tỉnh. Trong đó, tổ dân phố Nậm Tộc có 146 hộ thì 100% là người Khơ Mú. Tuy cuộc sống có nhiều thay đổi, nhưng người dân nơi đây vẫn luôn trân trọng, gìn giữ nguyên vẹn những giá trị văn hóa, phong tục tốt đẹp của dân tộc mình.

Phóng sự ảnh "Hòa âm Từ Núi Rừng"

Hòa âm từ núi rừng

Hòa âm từ núi rừng là hành trình khám phá quy trình làm khèn Mông - nghề thủ công mang đậm dấu ấn văn hóa dân tộc. Qua đôi tay khéo léo của anh Giàng A Khay, ở xã Sín Chéng, mỗi chiếc khèn với âm thanh vút lên trong trẻo. Chiếc khèn Mông, vì thế, không chỉ là nhạc cụ, mà là linh hồn của nét văn hóa đặc sắc đang được bảo tồn và tiếp nối qua từng thế hệ.

fb yt zl tw