Cộng đồng người Mông từ bao đời đã chọn những triền núi cao, hiểm trở nhất ở khu vực Tây Bắc và Đông Bắc làm nơi sinh sống. Cuộc sống của họ gắn liền với núi đá – nơi khí hậu khắc nghiệt, quanh năm sương phủ, và địa hình dốc đứng. Chính môi trường sống này đã tôi luyện cho họ một sức chịu đựng phi thường, một sự dẻo dai đáng kinh ngạc để ngày ngày lao động trên các nương ngô, ruộng bậc thang cheo leo.
Nhưng cũng chính môi trường lao động nặng nhọc và địa hình hiểm trở ấy lại là nguyên nhân gây ra các vấn đề sức khỏe đặc thù. Những cú trượt chân, ngã từ vách đá, những chấn thương do mang vác nặng là điều khó tránh khỏi. Thêm vào đó, cái lạnh cắt da cắt thịt và độ ẩm cao của núi rừng là nguồn cơn của các chứng bệnh phong thấp (viêm khớp, đau nhức mỏi) mãn tính.
Để sinh tồn, người Mông đã tự đúc kết nên một nền y học bản địa vô cùng thực tiễn, tập trung vào việc chữa trị những gì mà cuộc sống bắt họ phải đối mặt hàng ngày. Trong kho tàng đó, các bài thuốc chữa xương khớp và gãy xương được xem là báu vật bí truyền, thể hiện sự am hiểu sâu sắc và mối liên kết mật thiết của họ với từng loại cây thuốc mọc trên núi đá.
Phương pháp bó lá thảo dược
Điều làm nên danh tiếng lẫy lừng nhất cho y học Mông chính là khả năng xử lý các trường hợp gãy xương, sai khớp. Nếu không may gặp tai nạn, thay vì hoảng sợ, họ có một quy trình chữa trị rõ ràng, được truyền lại qua nhiều thế hệ, mà trọng tâm là sử dụng thuốc đắp trực tiếp.
Khi một người bị gãy xương, thầy thuốc (hay người có kinh nghiệm trong gia đình) sẽ lập tức vào rừng. Họ biết chính xác cần tìm loại lá, rễ hay vỏ cây nào. Những loại thảo dược này thường mọc ở những nơi rất hiểm hóc, nhưng chúng sở hữu dược tính mạnh mẽ. Các vị thuốc sau khi hái về được rửa sạch, giã nát bằng tay trong cối đá.
Hỗn hợp thuốc giã nát này thường có màu xanh sẫm, đặc quánh. Đôi khi, thầy thuốc sẽ trộn thêm một chút rượu trắng hoặc giấm gạo - không chỉ làm dung môi hòa tan các hoạt chất, mà còn có tác dụng sát khuẩn ban đầu và giúp thuốc thẩm thấu sâu hơn vào bên trong.
Phần thuốc lá này được đắp trực tiếp lên vùng bị chấn thương, phủ kín vết gãy. Thao tác tiếp theo vô cùng quan trọng: cố định. Người Mông sử dụng các thanh tre, nứa, được chẻ mỏng và vót nhẵn để làm nẹp, cố định vững chắc phần xương gãy. Cuối cùng, họ dùng vải sạch hoặc các loại vỏ cây mềm, dai để băng bó lại.
Theo kinh nghiệm dân gian, bài thuốc đắp này có công dụng rất lớn. Trước hết, nó giúp giảm đau và tiêu sưng rất nhanh. Các loại lá có tính kháng khuẩn giúp vết thương hở (nếu có) không bị nhiễm trùng. Nhưng điều quan trọng nhất, họ tin rằng các hoạt chất trong lá thuốc có khả năng thúc đẩy quá trình canxi hóa, giúp xương mau liền hơn bình thường.
Rượu thuốc ngâm: Bài thuốc hiệu quả trị đau mỏi xương khớp
Nếu thuốc đắp là giải pháp cho các chấn thương cấp tính, thì rượu thuốc lại là người bạn đồng hành của người Mông để trị các chứng đau mỏi xương khớp. Khí hậu lạnh, ẩm và sương giá của vùng núi cao khiến chứng phong thấp (viêm khớp, thoái hóa khớp, đau mỏi vai gáy, đau lưng) trở nên vô cùng phổ biến.
Để chống chọi với cái lạnh, xua đi khí hàn và làm dịu cơn đau, người Mông có thói quen ngâm rượu thuốc. Các loại thảo dược được sử dụng để ngâm rượu thường là rễ, thân hoặc vỏ cây (như thiên niên kiện, địa liền, rễ gừng núi, quế chi...). Đây đều là những vị thuốc có tính ấm nóng, có khả năng giúp máu lưu thông (hoạt huyết) và xua đuổi gió lạnh, khí ẩm (khu phong trừ thấp) theo lý luận y học cổ truyền.
Bài thuốc rượu của người Mông thường được sử dụng theo hai cách chính:
- Rượu xoa bóp được dùng để xoa trực tiếp lên những vùng bị đau nhức như khớp gối, bả vai, thắt lưng. Khi xoa, họ kết hợp các động tác day, ấn, miết. Hơi nóng từ rượu kết hợp với dược tính của thảo mộc sẽ thẩm thấu qua da, làm ấm kinh mạch, giãn cơ, giúp máu lưu thông và giảm đau nhanh chóng.
- Rượu uống. Một số bài thuốc ngâm đặc biệt, với liều lượng được kiểm soát chặt chẽ, được dùng để uống. Người Mông tin rằng uống rượu thuốc giúp bồi bổ gan và thận từ đó giúp gân cốt được nuôi dưỡng, trở nên dẻo dai, khỏe mạnh từ bên trong.
Từ thuốc đắp để chữa lành vết gãy, đến rượu thuốc để xoa dịu cơn đau mỏi, y học xương khớp của người Mông là một di sản tri thức quý giá. Nó được sinh ra từ chính môi trường sống khắc nghiệt và được kiểm chứng bằng hiệu quả thực tiễn qua hàng trăm năm. Ngày nay, nhiều bài thuốc quý này vẫn đang được gìn giữ, nhưng cũng đứng trước thách thức mai một. Việc bảo tồn, nghiên cứu khoa học để làm rõ dược tính và chuẩn hóa các bài thuốc này là vô cùng cần thiết, giúp phát huy giá trị của y học bản địa trong việc chăm sóc sức khỏe cộng đồng.