Mới ngoài 20 tuổi, nhưng vợ chồng anh Sử đã có 2 con gái. Vì lẽ đó, chị Mẩy Tình muốn sinh thêm đứa thứ 3, với suy nghĩ: “May ra được thằng con trai nối dõi tông đường” nhưng bị anh Sử gạt phắt đi. Hai vợ chồng không có việc làm ổn định, tất cả chỉ trông vào mấy sào lúa nương do bố mẹ cho làm của hồi môn khi ra ở riêng và những công phu hồ thất thường, vậy nên, anh Sử quyết tâm dừng lại ở 2 con để có điều kiện phát triển kinh tế gia đình. Sau một hồi được cán bộ trạm phân tích, như hiểu ra cái sai của mình, chị Mẩy Tình mặt đỏ bừng, nép vào vai chồng. Chị gật đầu e thẹn, bước chân thoăn thoắt theo cán bộ vào phòng chuyên môn tiêm thuốc tránh thai. Phía ngoài, anh Sử chăm chú đọc sách hướng dẫn chăm sóc con nhỏ.

Ông Vàng Thông Kiêm vẫn được mọi người trong xã gọi theo cách dí dỏm với cái tên “ông ngăn đẻ”. Ông là một trong những cộng tác viên dân số đi đầu, nhiệt tình và năng nổ ở xã Phìn Ngan. Hiện nay, vì lý do sức khỏe, nên ông đã ngừng cộng tác, nhưng những kỷ niệm trong quãng đường làm công tác dân số vẫn còn hiện rõ trong ký ức. Ông kể: Đầu những năm 2000, việc vận động người dân không sinh con thứ 3 khó chẳng khác gì “tìm đường lên trời”. Dân bản cho rằng “trời sinh voi, trời sinh cỏ”, nên không ai được cản trở, không đẻ thì không có người làm nương, dòng họ không lớn mạnh, tư tưởng “trọng nam, khinh nữ” rất phổ biến. Nói rồi, ông dẫn tôi tới nhà bà Tẩn Sử Mẩy ở thôn Láo Vàng. Bà Mẩy trông già nua và khắc khổ hơn so với tuổi 50. Trải qua 8 lần sinh nở với 8 người con đủ cả trai, lẫn gái, nhưng vợ chồng bà vẫn muốn sinh thêm. Sau nhiều lần trò chuyện, vận động, ông Kiêm cũng thuyết phục được bà Mẩy “dừng đẻ” bằng cách triệt sản. Nhưng vừa nhắc tới cụm từ xa lạ, bà Mẩy lắc đầu nguây nguẩy, không đồng ý. Bà lo sợ triệt sản sẽ làm bà bệnh tật. Lại một lần nữa, ông Kiêm phải giải thích, động viên. Và bà Mẩy là trường hợp phụ nữ đầu tiên của xã Phìn Ngan sử dụng biện pháp tránh thai hiện đại vào năm 2001. Cũng từ đó, bà Mẩy trở thành cộng tác viên dân số tự nguyện, cùng ông Kiêm đi “ngăn đẻ”.

Đoạn đường lên nhà Tẩn Láo Sì dốc cao, mấp mô đá sỏi, 3 bé gái sàn sàn tuổi nhau đang nô đùa cùng con mèo mướp. Thấy khách đến, chúng đưa mắt ngơ ngác. Đứa lớn nhất trong đám chạy nhanh vào nhà gọi cha mẹ. Đón chúng tôi ở cửa nhà, anh Sì tươi cười: Cán bộ dân số đi đâu thế, nhà mình không sinh thêm con nữa đâu cán bộ ạ. Kết hôn muộn, nên sau khi cưới, anh chị lên kế hoạch sinh con ngay cho vui nhà. Mong ước là vậy, nhưng 5 năm sau, anh chị vẫn chưa có tin mừng. Thăm khám, chữa trị nhiều nơi nhưng kết quả vẫn chưa như mong đợi, anh chị nhận một bé gái về nuôi. Năm sau, chị Cói Mẩy, vợ anh mang thai trong niềm vui khôn tả và 2 cô con gái chào đời. Nhà có ba “công chúa” khiến anh Sì thỏa nguyện, chí thú làm việc, chăm sóc gia đình, nhưng trong lòng chị Cói Mẩy vẫn còn điều gì chưa hài lòng. Chị muốn đẻ thêm đứa con trai cho bằng các gia đình khác trong thôn. Biết ý vợ, anh Sì bàn với chị Líu Mẩy tìm cách khuyên giải. Giờ thì chị Cói Mẩy không còn nghĩ tới chuyện con trai, hay con gái nữa. Chị bảo: Nhờ có chồng và Líu Mẩy, nên mình không đẻ nữa đâu. Mình sẽ nuôi 3 con gái học thật giỏi, sau này chúng làm cán bộ, bố mẹ sẽ tự hào lắm. Rời nhà anh Sì, chị Líu Mẩy chia sẻ thêm: Có điều lạ, trong khi nhiều phụ nữ trong xã vẫn muốn sinh con thứ 3 thì đa phần đàn ông đều có suy nghĩ dừng lại ở 2 con, nuôi dạy cho tốt.
Nhiều người già ở xã vùng cao Phìn Ngan vẫn thường nói: Đó là một sự đổi thay kỳ diệu. Sự đổi thay đến chính từ thái độ chủ động, tích cực của đồng bào. Năm ngoái, Phìn Ngan đã được ngành chức năng xác nhận danh hiệu “5 năm liền không có người sinh con thứ 3”. Năm nay, danh hiệu đó tiếp tục được giữ vững. Mùa xuân mới đang về, những người làm công tác dân số, kế hoạch hóa gia đình ở Phìn Ngan vẫn tiếp tục hành trình “ngăn đẻ”, biết rằng phía trước còn lắm gian nan.