Mùa Vu lan níu váy mẹ lên chùa
Vận tứ thân mẹ chít khăn mỏ quạ
Đội mâm oản vàng hương và ngũ quả
Môi quết trầu cười đen nhức hạt na
Chùa làng xưa trầm mặc dưới bóng đa
Đồng vụ chiêm đơm hương tràn cánh gió
Sư thầy cài ngực tôi bông hồng đỏ
“Hạnh phúc nhiều khi còn mẹ nghe con”
Sân gạch rêu tôi đuổi chú bướm non
Vấp tiếng mõ câu kinh nâng tôi dậy
Ánh mắt mẹ thật dịu hiền biết mấy
Tôi nín rồi tay quệt giọt chuông rơi
Bếp đun rơm mẹ cầm chiếc que cời
Thổi xôi nếp nấu cháo hoa cúng bái
Bày trước thềm mẹ thành tâm khấn vái
Những cô hồn áo giấy mặt từ bi
Lũ trẻ con ngoài ngõ rủ nhau đi
“Ra đền Mẫu xem hầu đồng mày nhé”
Điệu chầu văn say gót hài cô Bé
Phát lộc kìa tôi vớ được hai xu
Đêm mười rằm trăng chín mõm vườn thu
Bà nội kể “Cửa cõi âm tháo khoán”
Ai húp cháo bên bờ tre đánh xoạt
Tôi rụt đầu trùm chăn kín giấc mơ
Vịn tháng Bảy lội ngược miền tuổi thơ
Đường đê vắng khói tro tàn đốt mã
Bố cưỡi hạc bay về đâu xa quá
Tôi một mình khóc lặng hóa mùa ngâu...