Nằm cheo leo bên sườn núi, Phình Hồ từng là thôn khó khăn và xa nhất của xã Dế Xu Phình (nay là xã Púng Luông) với những con đường đất lầy lội, những mái nhà tạm, xuống cấp; cuộc sống của người dân chủ yếu dựa vào nương đồi. Thế nhưng, với sự quan tâm, đầu tư của Đảng và Nhà nước, sự cần cù, chịu khó, tiếp thu những cách làm mới, nhiều hủ tục đã được đồng bào loại bỏ; sản xuất được chú trọng; cơ sở vật chất được đầu tư.

Xác định giao thông đi trước một bước, từ nhiều năm nay, Chi bộ thôn đã họp bàn, thống nhất sử dụng nguồn thu từ dịch vụ môi trường rừng của thôn (khoảng 150 triệu đồng/năm) để làm quỹ công trình phúc lợi. Quỹ này được dùng mua vật liệu, người dân góp công để thực hiện bê tông hóa các tuyến đường ngõ xóm, nội thôn, xây dựng nhà văn hóa.
Bằng cách làm này, trung bình mỗi năm, người dân nơi đây đã bê tông hóa được từ 400 - 500 m đường ngõ xóm, rộng từ 2 m. Nhờ đó, gần 7 km đường liên thôn, gần 2 km đường ngõ xóm đã được bê tông hóa thay thế cho đường đất nhỏ hẹp, lầy lội mỗi khi trời mưa.
Nhà văn hóa đạt chuẩn được đầu tư xây dựng. Hệ thống điện, nước sạch đưa đến từng hộ gia đình. Người dân còn được tuyên truyền, vận động để thay đổi nhận thức về xây dựng gia đình hạnh phúc, bản làng văn hóa, được tập huấn kỹ thuật sản xuất, tham gia các mô hình hỗ trợ sinh kế, vay vốn ưu đãi để phát triển kinh tế gia đình...
Tất cả đã trở thành điểm tựa vững chắc để người dân nơi đây vượt qua khó khăn, vươn lên thoát nghèo.
Anh Hảng Chờ Tủa chia sẻ: “Ngày trước, trời mưa muốn vào thôn phải đi bộ cả ngày, đường lầy lội, trơn trượt lắm. Giờ có đường bê tông, đi xe máy vài chục phút là tới. Thương lái vào tận thôn thu mua thảo quả. Khách du lịch đến tham quan, trải nghiệm. Trẻ con đi học cũng không còn lo đường xa, lầy lội nữa. Cuộc sống của bà con mình thay đổi nhiều lắm!”.
Quả thực, người dân Phình Hồ đã dần thay đổi tập quán canh tác từ tự cung, tự cấp sang tư duy hàng hóa. Người dân trong thôn bảo vệ tốt 462 ha rừng phòng hộ, rừng đặc dụng; gieo cấy thường xuyên 62 ha lúa mùa, 15 ha lúa xuân, 43 ha ngô xuân hè, 20 ha ngô thu đông, đảm bảo an ninh lương thực và phát triển chăn nuôi. Cùng với đó, trồng 150 ha thảo quả để tăng thu nhập, chủ động phát triển kinh tế gia đình, mang lại doanh thu mỗi năm gần 9 tỷ đồng.
Số hộ có thu nhập từ trên 100 triệu đồng đến vài trăm triệu đồng mỗi năm xuất hiện ngày càng nhiều, tiêu biểu như: ông Hảng Mào Lử, Hảng Chù Vàng… Kinh tế phát triển, người dân có điều kiện để xây nhà, mua sắm phương tiện, đồ dùng sinh hoạt phục vụ cuộc sống.
Đặc biệt, tiềm năng du lịch của Phình Hồ cũng đang dần được đánh thức. Là địa điểm có thể ngắm trọn được toàn cảnh thung lũng ruộng bậc thang kỳ vĩ, “sống lưng khủng long” trên đỉnh Phình Hồ đã được đầu tư trở thành một điểm check-in hấp dẫn du khách.

Anh Hảng A Nù, Bí thư Chi bộ thôn Phình Hồ phấn khởi cho biết: Nhiều năm nay, Chi bộ đã vận động 10 hộ dân có đất rừng trên “sống lưng khủng long” thành lập Tổ hợp tác du lịch để cùng nhau tu bổ, tôn tạo điểm tham quan này, như: tạo đường lên thuận lợi bằng các bậc thang, phát cỏ, trồng hoa... nhưng không làm ảnh hưởng đến cảnh quan, hệ sinh thái rừng; đồng thời tổ chức các hoạt động trình diễn văn nghệ truyền thống để du khách trải nghiệm không gian văn hóa người Mông. Trung bình mỗi năm, hoạt động du lịch đã mang lại cho người dân trong thôn nguồn thu từ 80 triệu đồng trở lên.
Đến hết năm 2024, Phình Hồ đạt 15/15 tiêu chí, được công nhận đạt thôn nông thôn mới. Trên địa bàn thôn hiện nay không còn nhà tạm, nhà dột nát; 86,2% hộ gia đình đạt gia đình văn hóa; tỷ lệ nghèo đa chiều của thôn giảm còn 9,7%, thu nhập bình quân đầu người đạt trên 45 triệu đồng/năm. Thôn cũng đạt phổ cập giáo dục mầm non 5 tuổi, tiểu học mức độ 3, trung học cơ sở mức độ 2...
Từ thôn nghèo, Phình Hồ đã khoác lên mình diện mạo mới, tràn đầy sức sống niềm tin và hy vọng. Điều này không chỉ thể hiện ở những con số, những hạng mục công trình mà còn là những nụ cười rạng rỡ, sự văn minh, tiến bộ ở mỗi người dân nơi đây.