Nhớ mùa tết xưa!

... đã sống gần hết cuộc đời, đôi chân đã đi khắp đất nước, mà cứ mỗi độ giữa đông trở đi, lòng lại náo nức, rưng rưng nhớ về những mùa tết đẫm đặc tuổi thơ tôi...

0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam

Một năm có bốn mùa: Xuân, hạ, thu, đông, với tôi và dân làng tôi ngày đó còn thêm một mùa, đó là mùa tết.

Vẫn biết, tết vào mùa xuân, mùa xuân có tết, nhưng tôi muốn nói đến mùa tết này rõ ràng lắm, hấp dẫn lắm, nó găm vào ký ức tuổi thơ chúng tôi không bao giờ phai nhạt, để rồi sau này trưởng thành và đã sống gần hết cuộc đời, đôi chân đã đi khắp đất nước, mà cứ mỗi độ giữa đông trở đi, lòng lại náo nức, rưng rưng nhớ về những mùa tết đẫm đặc tuổi thơ tôi.

Tet xua 8224.jpg
Đầm ấm tết xưa (ảnh minh họa).

Đó là vào từ khoảng đầu tháng 11 âm lịch hằng năm, mẹ tôi cũng như bao bà mẹ trong làng đã dần chuẩn bị tất cả những gì tạo ra tết, phục vụ tết. Nào là đem bơ đỗ xanh ra nhặt đi nhặt lại để bỏ ra những hạt “dọn” (hạt đỗ nhỏ tí, rất rắn), rồi lại đổ vào mấy cái chai nút kín bằng lá chuối khô. Nào là tìm mua cân mật mía mang về treo cao tránh lũ chó con và các con ăn vụng. Nào là mang những bơ gạo nếp ra nhặt từng hạt sạn bé bằng hạt cát. Ồn ào nhất là việc các nhà rủ nhau đụng lợn theo tiêu chuẩn của hợp tác xã… Tất tần tật là những chắt chiu, tằn tiện, dành dụm để các con được ăn một cái tết đủ đầy nhất…

Mùa tết cứ lặng lẽ như vậy và đậm đà nhất, vui nhất là những ngày giáp tết. Cả làng vang lên tiếng lợn kêu eng éc, đàn ông chế biến rồi pha thịt chia đều. Đàn bà phụ cơm nước… Bọn trẻ chạy lăng xăng xem mổ lợn, rồi tranh nhau cái bóng lợn để dành làm bóng đá…

Không khí tết đã tràn khắp xóm với những âm thanh, mùi vị đặc trưng. Đó là mùi cá tanh tao, là mùi chè mật ong pha gừng nức mũi, là tiếng pháo tép nổ đanh đách, mùi pháo khen khét vấn vương khắp làng.

Nhưng có một thứ mùi làm nên hương vị đặc trưng nhất của tết, làm nên một mùa tết đậm đà nhất, ấy là hương vị nồng nàn của bánh chưng… sắn.

Thực ra là bánh chưng độn sắn. Dân quê tôi thuở đó quanh năm chân lấm tay bùn nhưng chỉ tàm tạm đủ ăn. Tết đến, mỗi hộ được hợp tác xã chia cho vài ba cân gạo nếp là quý lắm. Mẹ tôi lại dấm dúi mua “chui” thêm một vài cân nếp nữa. Hăm hở trước rá gạo nếp nức hương, mẹ chia đều: Chỗ này để nấu đĩa xôi gấc cúng Giao thừa; chỗ này để nấu nồi chè con ong cúng tổ tiên; chỗ này gói bánh chưng. Cái chỗ gói bánh chưng tuy chỉ vài cân nhưng đã có sắn độn vào. Sáng 30 Tết, mẹ lấy sắn tươi nạo nhỏ, vắt bớt nước, rồi trộn vào gạo nếp để gói bánh. Nhìn vào rá gạo, chỉ thấy toàn những sợi sắn. Trưa 30 Tết năm nào cũng như năm nào, những cặp bánh chưng độn sắn như vậy mới được cho vào nồi luộc.

Không khí tết càng đậm đà hơn khi nồi bánh bắt đầu sôi sùng sục, tỏa mùi thơm của nếp pha chút ngai ngái của sắn tạo thành hương vị nồng nàn, cám dỗ và kích thích tất cả các giác quan háu đói, háu bánh của chúng tôi. Đến đêm, bố vớt bánh thử. Đây là giây phút háo hức nhất. Cả mấy anh em tôi châu đầu dõi theo bàn tay bố lột từng lớp lá. Và khi lớp lá cuối cùng được bóc ra, chúng tôi ồ lên thích thú. Bố xắt từng lát bánh cho đàn con. Những lát bánh xanh màu lá dong, dẻo và thơm nức, những sợi sắn bị trộn lẫn vào gạo nên thoạt nhìn không ai biết bánh độn sắn. Hương nếp thơm nồng tỏa ra khắp gian bếp. Cả nhà được nếm miếng bánh đầu tiên trong sự hân hoan, háo hức. Mẹ chỉ cắn một miếng rồi xuýt xoa: Năm nay nhà mình vẫn phải độn sắn cho bánh chưng, sang năm bố mẹ sẽ cố để các con không phải ăn bánh độn sắn nữa nhé!

Tội nghiệp mẹ, tết sang năm, sang năm nữa vẫn là những chiếc bánh chưng độn sắn! Mãi sau này, khi đất nước đổi mới, chúng tôi mới được ăn những chiếc bánh chưng không độn sắn, vừa ăn ngon lành vừa xuýt xoa như vớt lại tuổi ấu thơ của mình bên người mẹ tảo tần và người cha khắc khổ, bươn chải.

Lúc ấy, lũ chúng tôi chẳng để ý đến sắn, chỉ thấy đó là những miếng bánh chưng ngon nhất cuộc đời mình. Hương vị nồng nàn ngai ngái của nó cứ quấn quýt mãi để khi vừa phai nhạt thì lại một mùa tết đến trong nghèo khó.

Ôi cái hương vị đặc quánh trong đêm Giao thừa của bánh chưng độn sắn sao mà thân thương đến thế. Có lẽ nó còn theo tôi suốt cuộc đời và càng thôi thúc rạo rực hơn mỗi dịp Tết đến, Xuân về.

Tết ngày nay thật đủ đầy. Chiếc bánh chưng được làm cầu kỳ với gạo nếp ngon, nhân đỗ thịt thật nhiều. Nhưng người ta cũng không mặn mà lắm. Trẻ con cũng không háo hức ăn bánh chưng như chúng tôi háo hức bên chiếc bánh chưng độn sắn thời thơ bé.

Và mỗi lần dâng mâm cúng tổ tiên ngày tết, giữa thiêng liêng đất trời vào xuân, tôi lại rưng rưng nhớ những chiếc bánh chưng độn sắn ngày xưa và cái dáng tảo tần của bố mẹ để chúng tôi được bằng chúng bằng bạn từ bộ quần áo mới lẫn cái bánh chưng ngày tết dù nó được độn bao nhiêu là sắn.

Chao ôi là nhớ, là thương bố, mẹ và quê nghèo nghĩa tình của mình!

Chao ôi là nhớ, là thương mùa tết xưa và tuổi thơ khốn khó của mình!

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Mùa bóng trong ký ức

Mùa bóng trong ký ức

Năm ấy cả xóm có một cái ti vi của nhà ông Lẫm. Nhà giàu có nhìn từ xa đã biết bởi cây tre đực dựng đứng như cây nêu, chỉ khác là thay vì cành tre là cái vành xe đạp bị cưa đứt một đoạn.

60 năm vang mãi bài ca "Quảng Bình quê ta ơi"

60 năm vang mãi bài ca "Quảng Bình quê ta ơi"

“Nếu ai hỏi vì sao, quê hương chúng ta nhiều ngói mới, rằng có đắng cay nên chờ mới có ngọt bùi...”, 60 năm trôi qua, giai điệu thân thương, trìu mến của tác phẩm “Quảng Bình quê ta ơi” đã trở thành một trong những ca khúc đi cùng năm tháng. Cho đến nay, bài hát ấy vẫn được cất lên rộn ràng trong niềm vui mới không chỉ ở mảnh đất "bao mến thương" Quảng Bình mà trên cả nước và nhiều nơi thế giới.

Ác giả ác báo

Truyện ngắn: Ác giả ác báo

Ký được hợp đồng bán 2 đồi quế xong, Tráng Khờ Xá và Lý Mờ Giờ ra về. Trên đường về đầu bay, lòng bay, họ rẽ vào quán bên đường mua cả một cái thủ lợn luộc mang về, mồm bảo mồm đêm nay lán thảo quả nhà Giờ nằm cạnh đường phải chứng kiến trận say đã đời của hai kẻ rượu chảy qua mồm từ lúc chưa đến tuổi gánh vác công việc ở đời.

Vàng A Giang - Giọng thơ độc đáo nơi núi rừng Si Ma Cai

Vàng A Giang - Giọng thơ độc đáo nơi núi rừng Si Ma Cai

Sinh năm 1993, tại huyện Si Ma Cai (tỉnh Lào Cai), nhà thơ Vàng A Giang đang nổi lên là cây bút sung sức với giọng thơ mới lạ, độc đáo mang bản sắc của người dân tộc Mông. Đặc biệt, với bài thơ “Nhớ”, anh đã đoạt giải Nhì Cuộc thi thơ và truyện ngắn “Những làn gió Tây Bắc” năm 2019. Nhìn vào những bước đi của nhà thơ đồng hương, nhà thơ dân tộc Pa Dí Pờ Sảo Mìn khẳng định: “Ở Vàng A Giang có một điều gì đó rất nhạy cảm với thơ ca”.

Chim núi bay về bản…

Truyện ngắn: Chim núi bay về bản…

Bình minh, những chú chim bay từ núi về bậu đầy trước hiên nhà. Chúng cất lên tiếng hót lanh lảnh, trong veo nghe như tiếng suối, tiếng gió đang chảy tràn trong lồng ngực cô giáo và dân bản. Một ngày mới đã bắt đầu, những giọt nắng đầu tiên rẽ mây, rẽ lá chiếu xuống mảnh sân chênh vênh.

Nơi hòa nhịp những trái tim yêu thơ

Nơi hòa nhịp những trái tim yêu thơ

Đối với các thành viên Câu lạc bộ Thơ ca người cao tuổi phường Cốc Lếu (thành phố Lào Cai), việc được tham gia sinh hoạt cùng những người chung sở thích và giao lưu, chia sẻ, hòa nhịp những trái tim yêu thơ giúp tâm hồn họ như trẻ lại, thêm niềm vui trong cuộc sống.

Bến đợi

Truyện ngắn: Bến đợi

Ngày nào vào lúc nhập nhoạng tối, Bến cũng mong có tiếng gọi “Đò ơi!” tha thiết bên kia sông. Bến cũng không đếm được cô đã chở bao nhiêu người, bao nhiêu số phận vui, buồn qua sông, nhưng với tiếng “Đò ơi” chiều đó là kỷ niệm xao lòng...

Khai mạc Liên hoan Kịch nói toàn quốc 2024

Khai mạc Liên hoan Kịch nói toàn quốc 2024

Tối 11/6, Liên hoan Kịch nói toàn quốc-2024 đã chính thức khai mạc tại thành phố Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên. Liên hoan do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Nguyên giao Cục Nghệ thuật biểu diễn chủ trì, phối hợp Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Thái Nguyên, Nhà hát Ca múa nhạc dân gian Việt Bắc tổ chức.

Nỗi nhớ

Nỗi nhớ

"Nỗi nhớ" là nhan đề bài thơ của tác giả Trần Điện, viết về cao nguyên Bắc Hà thơ mộng, được đăng tải trên Báo Lào Cai cuối tuần số 988, ra ngày 1/6/2024. Báo Lào Cai điện tử giới thiệu đến độc giả trọn vẹn bài thơ này!

fb yt zl tw