Di sản trong guồng quay du lịch

Du lịch gắn với di sản văn hóa và thiên nhiên đang trở thành một trong những động lực phát triển kinh tế-xã hội quan trọng của nhiều địa phương. Từ vùng đồng bào dân tộc thiểu số đến các trung tâm di sản quốc gia và quốc tế, nhiều nơi đã biến di sản thành tài sản.

Cộng đồng Dao đỏ ở Tả Phìn gìn giữ nguyên gốc lễ cấp sắc độc đáo.
Cộng đồng Dao đỏ ở Tả Phìn gìn giữ nguyên gốc lễ cấp sắc độc đáo.

Tuy nhiên, đằng sau những lợi ích kinh tế, không ít di sản đang bị thương mại hóa, sân khấu hóa, thậm chí biến dạng, ảnh hưởng giá trị nguyên gốc và tính bền vững của di sản.

Khi di sản trở thành sản phẩm du lịch

Miền núi Đông Bắc - nơi cộng cư của nhiều dân tộc thiểu số với đời sống văn hóa đặc sắc, du lịch văn hóa đang phát triển mạnh mẽ. Các sản phẩm du lịch như chợ phiên vùng cao, tour trải nghiệm làng nghề, các lễ hội truyền thống… đã góp phần quảng bá bản sắc và tạo sinh kế cho người dân địa phương.

Tuy nhiên, khi di sản trở thành tài nguyên du lịch, việc biến tấu, mô phỏng, dàn dựng theo thị hiếu du khách ngày càng phổ biến.

Nhiều nghi lễ như Gầu Tào của người Mông, nhảy lửa của người Pà Thẻn… bị cắt gọt nghi thức, thay đổi thời gian tổ chức, di dời không gian hành lễ làm mất tính thiêng và vai trò gắn kết cộng đồng. Từ một nghi thức tâm linh gắn với đời sống tinh thần của người dân, không ít lễ hội dần bị “sân khấu hóa” thành tiết mục biểu diễn phục vụ khách du lịch.

Tình trạng tương tự diễn ra với nghề thủ công truyền thống. Ở các bản làng người Thái, Mông, Dao, sản phẩm thổ cẩm từng là kết tinh của kỹ thuật dệt, biểu đạt bản sắc tộc người, nay bị đơn giản hóa quy trình, công nghiệp hóa. Nhiều sản phẩm không còn do người dân tự dệt, thêu mà sử dụng vải công nghiệp, họa tiết in sẵn. Một số nơi nhập hàng từ nơi khác nhưng gắn nhãn “đặc sản địa phương”, làm giảm giá trị và tính xác thực của sản phẩm.

Khi trang phục truyền thống chỉ xuất hiện khi có đoàn khách, nghề thủ công không còn phục vụ đời sống thường nhật và lễ hội trở nên xa lạ với chính cộng đồng tổ chức… thì di sản cũng không còn “sống” trong cộng đồng.

Đáng lo ngại hơn, thế hệ trẻ ngày càng ít gắn bó với các giá trị văn hóa truyền thống, làm gia tăng nguy cơ đứt gãy văn hóa. Những biểu hiện thương mại hóa quá mức, sản phẩm giả mạo, nghi lễ bị bóp méo… không chỉ làm tổn thương tinh thần cộng đồng, mà còn làm giảm sức hấp dẫn thực chất của điểm đến.

Du khách có thể tò mò trong lần đầu, nhưng khi phát hiện sự dàn dựng trải nghiệm sẽ trở nên hời hợt, thiếu chiều sâu.

Di sản thiên nhiên dưới áp lực du lịch

Không chỉ di sản văn hóa phi vật thể, nhiều di sản thiên nhiên cũng đang đối mặt với áp lực từ hoạt động du lịch thiếu kiểm soát.

Vịnh Hạ Long, Di sản thiên nhiên thế giới từng nhiều lần được cảnh báo về tình trạng ô nhiễm môi trường, lấn chiếm không gian cảnh quan và xây dựng trái phép.

Quần thể danh thắng Tràng An (Ninh Bình), dù được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới, cũng từng bị tác động bởi các công trình du lịch xâm phạm vùng lõi, làm thay đổi cảnh quan và môi trường sinh thái.

Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên hợp quốc (UNESCO) nhiều lần nhấn mạnh, việc phát triển du lịch cần đặt trong mối quan hệ hài hòa với công tác bảo tồn.

Đang trong chuyến công tác tại Việt Nam, trao đổi với lãnh đạo Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, ông Lazare Eloundou Assomo, Giám đốc Trung tâm Di sản Thế giới của UNESCO, đã chia sẻ: Tôi rất quan tâm đến mối quan hệ giữa bảo tồn di sản và phát triển kinh tế-xã hội.

Trong các buổi làm việc với chính quyền và cơ quan chuyên môn tại các địa phương có di sản thế giới như Quảng Ninh, Hải Phòng, Huế… chúng tôi sẽ cùng trao đổi cụ thể về chiến lược gìn giữ di sản, trong đó nhấn mạnh việc cân bằng giữa phát triển và bảo tồn di sản.

Ông Lazare Eloundou Assomo, Giám đốc Trung tâm Di sản Thế giới của UNESCO làm việc với Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Việt Nam.
Ông Lazare Eloundou Assomo, Giám đốc Trung tâm Di sản Thế giới của UNESCO làm việc với Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Việt Nam.

Du lịch và di sản không đối lập nếu được đặt trong quan hệ hỗ trợ lẫn nhau. Du lịch cần di sản để tạo ra điểm đến khác biệt; ngược lại, di sản cần du lịch để có thêm nguồn lực bảo tồn. Cốt lõi là cách tiếp cận: Không coi di sản là tài nguyên có thể khai thác một chiều mà là nền tảng phát triển bền vững.

Cần lấy cộng đồng làm trung tâm, lấy di sản làm nền tảng và lấy văn hóa làm động lực trong mọi hoạt động phát triển du lịch. Cộng đồng nắm giữ di sản sẽ hiểu di sản hơn bất cứ ai, nhưng để thực sự làm chủ, cần có chính sách hỗ trợ, hướng dẫn cách gìn giữ và phát huy di sản trong bối cảnh mới.

Nhiều địa phương đã có bước chuyển tích cực như phục dựng lễ hội theo nguyên gốc, có sự tham gia của nghệ nhân và nhà nghiên cứu văn hóa, triển khai các mô hình du lịch cộng đồng, du lịch sinh thái gắn với bản địa.

Tuy nhiên, để những mô hình này phát huy hiệu quả, cần mở rộng quy mô, bảo đảm tính nguyên bản và chất lượng, tránh xu hướng phục dựng nửa vời hoặc quá lệ thuộc vào trình diễn.

Các mô hình du lịch cộng đồng, du lịch sinh thái gắn với trải nghiệm văn hóa bản địa cần được đầu tư bài bản.

Công tác quy hoạch du lịch cần lồng ghép yếu tố bảo tồn, xác định rõ ranh giới giữa phát huy và khai thác, tránh tình trạng “cạn kiệt di sản”.

Bảo tồn yếu tố gốc của di sản góp phần phát triển du lịch bền vững.
Bảo tồn yếu tố gốc của di sản góp phần phát triển du lịch bền vững.

Một hướng đi quan trọng nhằm bảo vệ và phát triển di sản bền vững là tăng cường giáo dục văn hóa và truyền dạy nghề truyền thống trong cộng đồng. Việc tổ chức các lớp học văn hóa, truyền nghề thủ công, tái hiện không gian sinh hoạt cổ truyền… sẽ giúp thế hệ trẻ nhận diện bản sắc, khơi dậy niềm tự hào dân tộc và tinh thần gìn giữ di sản. Các trường học cần đưa giáo dục di sản vào chương trình chính khóa và ngoại khóa, kết nối nhà trường với cộng đồng sở hữu di sản.

Chính quyền địa phương, ngành văn hóa, du lịch và các tổ chức bảo tồn cần phối hợp chặt chẽ trong quản lý, xử lý nghiêm các hành vi bóp méo văn hóa, vi phạm cảnh quan và môi trường.

Di sản được bảo tồn và phát huy đúng cách sẽ không chỉ là vốn quý của cộng đồng, mà còn là “tài sản chiến lược” của ngành du lịch. Trong guồng quay phát triển, giữ gìn được bản sắc chính là giữ gìn sức sống bền vững của điểm đến.

Khi được khai thác hợp lý, di sản sẽ là “vốn liếng” của ngành du lịch trong dài hạn, góp phần nâng cao giá trị điểm đến.

Theo nhandan.vn

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Không chỉ là thể thao!

Không chỉ là thể thao!

Khi những thửa ruộng bậc thang ngả sắc vàng rực rỡ dưới nắng thu, cũng là lúc vùng đất Hợp Thành bước vào mùa lễ hội rộn ràng nhất trong năm. Xen giữa hương cốm thơm ngọt ngào và làn gió núi mát lành là Giải leo núi “Chinh phục thác Nậm Rịa - đường lên mùa vàng” năm 2025. Giải không chỉ mang tinh thần chinh phục đỉnh cao mà còn là khát vọng phát triển du lịch địa phương.

Phú Quốc là lựa chọn hàng đầu của du khách Đông Âu khi đến Việt Nam

Phú Quốc là lựa chọn hàng đầu của du khách Đông Âu khi đến Việt Nam

Thời gian qua, chính sách miễn thị thực mở rộng giúp du khách châu Âu dễ dàng tiếp cận và khám phá Việt Nam hơn khi lượng khách Đông Âu tìm kiếm điểm đến Việt Nam qua nền tảng Agoda tăng tới 59%. Trong đó, đảo ngọc Phú Quốc là điểm đến được yêu thích nhất với số lượt tìm kiếm tăng 113% so cùng kỳ năm trước.

Biển mây trên núi.

Sức hút du lịch mùa Đông

Khi những cơn gió lạnh đầu mùa bắt đầu len lỏi qua từng ngọn núi Tây Bắc, Lào Cai dần khoác lên mình một tấm áo mới, huyền ảo và quyến rũ đến khó cưỡng. Đây chính là mùa đặc biệt nhất trong năm, thu hút hàng triệu du khách trong và ngoài nước đổ về để trải nghiệm vẻ đẹp thiên nhiên kỳ vĩ cùng nét văn hóa đặc sắc của các dân tộc thiểu số.

Bình yên Suối Khoáng

Bình yên Suối Khoáng

Thôn Suối Khoáng, xã Văn Chấn là nơi cư trú của phần đa đồng bào dân tộc Thái. Nơi đây không chỉ nổi tiếng với nguồn nước khoáng nóng tự nhiên mà còn níu chân du khách bởi nét văn hóa độc đáo.

UBND xã Bắc Hà tiếp nhận quản lý di tích nhà Hoàng A Tưởng từ năm 2026

UBND xã Bắc Hà tiếp nhận quản lý di tích nhà Hoàng A Tưởng từ năm 2026

UBND tỉnh Lào Cai vừa ban hành Quyết định số 1475/QĐ-UBND, ngày 16/10/2025, về việc giao UBND xã Bắc Hà quản lý, sử dụng, bảo vệ và phát huy giá trị di tích kiến trúc nghệ thuật quốc gia nhà Hoàng A Tưởng. Đây là bước đi quan trọng nhằm thúc đẩy phát triển du lịch bền vững gắn với bảo tồn di sản văn hóa tại địa phương.

Lâm Giang phát triển mô hình du lịch sinh thái

Lâm Giang phát triển mô hình du lịch sinh thái

Với lợi thế có di tích lịch sử cấp tỉnh trên địa bàn, trung bình mỗi tháng, xã Lâm Giang đón khoảng hơn 1.600 lượt khách du lịch, chủ yếu là khách tới tham dự các lễ hội đền Phúc Linh và tham quan, chiêm bái tại đây. Đây chính là tiền đề để địa phương hướng tới phát triển du lịch sinh thái gắn với du lịch tâm linh.

Ruộng bậc thang - vẻ đẹp giữa đại ngàn Tây Bắc

Ruộng bậc thang - vẻ đẹp giữa đại ngàn Tây Bắc

Vượt qua đèo Khau Phạ – một trong “tứ đại đỉnh đèo” hùng vĩ nhất Việt Nam, du khách sẽ đến với Mù Cang Chải (tỉnh Lào Cai) - nơi những thửa ruộng bậc thang của đồng bào Mông xếp nối nhau từ chân núi đến tận trời cao. Đây không chỉ là công trình canh tác thông minh thích ứng với địa hình núi dốc, mà còn là di sản văn hóa độc đáo, được xếp hạng Di tích quốc gia đặc biệt.

fb yt zl tw