“Cây cam ngọt” mọc từ mảnh đất cằn

“Cây cam ngọt của tôi” vốn là một cuốn sách rất mỏng, dày chưa đầy 300 trang, lại thuộc về một tác giả Brazil, một nền văn học chưa được bạn đọc Việt Nam biết đến nhiều. Nhưng cuốn sách mỏng ấy lại làm nên một cơn sốt kỳ lạ, vượt qua nhiều tác giả đình đám và tác phẩm ăn khách khác để trở thành một trong những cuốn sách bán chạy nhất của Nhã Nam trong năm qua.

Chuyện kể về Zeze, một cậu bé 5 tuổi sinh ra trong một gia đình nghèo, đông con ở Brazil. Nghèo và đông con, nhưng cha mẹ cậu bé lại không thể có được việc làm ổn định. Các anh chị của Zeze phải tứ tán đi tìm và làm bất kỳ công việc gì có thể ra tiền, dù chỉ là vài đồng tiền lẻ để phụ giúp, để giảm bớt gánh nặng đang đè trên vai cha mẹ. Dưới Zeze là cậu em trai Luis, người mà Zeze coi như một thiên thần. Em yêu quý em trai bằng cả trái tim, tấm lòng và tình cảm của mình. Em tạo ra một thế giới kỳ diệu trong trí tưởng tượng cho em trai, sẵn sàng làm bất kỳ điều gì để em trai được cười vui.

“Cây cam ngọt” mọc từ mảnh đất cằn -0
Cảnh trong bộ phim cùng tên được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết.

Cũng vì sống trong một gia đình nghèo, lúc nào cũng quay cuồng vật lộn với miếng cơm manh áo, cho nên Zeze lớn lên một cách hoàn toàn tự nhiên, như cây dại, cỏ dại. Em học tất cả mọi thứ chung quanh mình, học từ bác hàng xóm, từ bà, bố, từ anh trai, học từ cô giáo và các bạn trong lớp học nhỏ bé của em. Em học cả những điều tốt đẹp lẫn những thói hư tật xấu. Và em áp dụng tất cả những điều học được đó vào cuộc sống của mình, trong cách ứng xử đối với những người chung quanh minh, như một cái cây đón đủ thứ nắng mưa để vươn lên.

Với những người không hiểu em, như cha em, như anh trai Totoca của em, hay như mấy người hàng xóm…, thì em giống như một con quỷ nhỏ lắm mưu nhiều mẹo, hiện thân của sự trừng phạt. Nhưng với những người hiểu và yêu thương em, như cô giáo, như chị Gloría, em là hiện thân của thiên thần, của tình yêu thương và của những điều kỳ diệu.

“Cây cam ngọt” mọc từ mảnh đất cằn -0
 Hai anh em Zeze và Luis trong phim.

Thông minh và hiểu chuyện, nhưng cũng chính vì thế mà Zeze lại là một cậu bé cô đơn ngay trong chính căn nhà của mình. Em không có một người bạn đúng nghĩa, khi mọi người thường nghĩ em là đứa trẻ hư hoặc là đại diện cho những điều xấu. Những trận đòn roi đến với em gần như thường xuyên, chỉ vì mọi người nghĩ em là kẻ nghịch ngợm, phá phách, bày trò, mà không hiểu được ngọn nguồn câu chuyện tại sao em làm vậy. Chỉ có Luis chưa biết gì là ủng hộ tất cả những trò mà Zeze nghĩ ra., và Gloría là người chị duy nhất yêu thương và bảo vệ em.

Không có bạn ngoài đời, thì Zeze có những người bạn trong trí tưởng tượng của mình. Cây cam ngọt ở trong sân khu nhà mà gia đình em chuẩn bị chuyển tới sinh sống là một người bạn như vậy. Cây cam trò chuyện cùng em, chia sẻ với em mọi thứ trên đời, đáp ứng mọi trò vui từ trong trí tưởng tượng giàu có của em, và đem lại cho em cảm giác gần gũi, thân thiết như một con người thật.

Rồi đến một ngày, một người bạn thật sự, bằng xương bằng thịt xuất hiện trong cuộc đời Zeze. Người bạn đó như một phép màu mà Thượng đế ban xuống cho em. Bằng một trái tim đầy tình yêu thương và nhân ái, bằng sự thông cảm và thấu hiểu, bằng trực giác của một người cha dành cho đứa trẻ khao khát tình cảm gia đình, người bạn ấy giống như một vị thần hộ mệnh của em, đem đến cho em những hạnh phúc thật ngọt ngào mà ngay cả trong mơ Zeze cũng chưa từng thấy.

Nhưng, những điều kỳ diệu mà lại ngọt ngào thường không tồn tại lâu….

“Cây cam ngọt của tôi” khiến ta nhận ra vẻ đẹp thực sự đến từ những điều giản dị như bông hoa trắng của cái cây sau nhà, và rằng cuộc đời thật khốn khổ nếu thiếu đi lòng yêu thương và niềm trắc ẩn”

– Lời tựa của cuốn sách.

“Cây cam ngọt của tôi” là một trong những tác phẩm kinh điển của văn học Brazil. Tác giả Jose Mauro de Vansconcelos (1920-1984) sinh ra trong một gia đình nghèo ở ngoại ô Rio de Janeiro. Khi trưởng thành, ông phải làm đủ nghề để kiếm sống. Ông có tài kể chuyện thiên bẩm, trí nhớ phi thường, trí tưởng tượng tuyệt vời cùng vốn sống phong phú. Năm 22 tuổi, José bắt đầu cầm bút sáng tác. “Cây cam ngọt của tôi” là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông mang màu sắc tự truyện.

“Cây cam ngọt” mọc từ mảnh đất cằn -0
 Tác giả Jose Mauro de Vansconcelos.

Cuốn sách được đưa vào chương trình tiểu học của Brazil, được bán bản quyền cho 20 quốc gia. Năm 2013, đạo diễn Marcos Bernstein đã chuyển thể cuốn tiểu thuyết thành phim điện ảnh.

Những ngày tháng giãn cách phòng chống Covid-19, “Cây cam ngọt của tôi” luôn là cuốn sách được bạn đọc đặt mua nhiều trên các sàn thương mại điện tử như Tiki, Lazada… Cuốn sách cũng nhận được nhiều đánh giá, review trên các trang đọc sách, các nhóm, hội đọc sách. Một điểm chung nhất mà nhiều bạn đọc “gút” lại sau khi đọc “Cây cam ngọt của tôi”, là sách khiến cho bất kỳ ai đọc xong cũng rơi nước mắt. Nhưng không phải là những giọt nước mắt buồn bã, bi ai, mà là nước mắt khi nhận ra trong cuộc đời này dẫu còn nhiều khổ đau và tăm tối, thì đâu đó vẫn lấp lánh những viên kim cương nhỏ bé như Zeze, phát ra thứ ánh sáng ấm áp lan tỏa tới những người chung quanh mình.

Báo Nhân dân

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Hai nhà giáo 'bắc cầu yêu thương' bằng âm nhạc cho trẻ vùng cao

Hai nhà giáo 'bắc cầu yêu thương' bằng âm nhạc cho trẻ vùng cao

Đinh Phương Anh, nữ nhạc sĩ hiếm hoi của Hội Nhạc sĩ Việt Nam, mới đây đã cho ra mắt ca khúc “Bắc cầu yêu thương” đặc biệt dành cho các em nhỏ vùng cao. Ca khúc là những lời yêu thương dành cho chặng đường đi tìm con chữ của các em, dù còn rất nhiều khó khăn gian khổ, nhưng vẫn có sự lạc quan và hướng tới ngày mai tươi sáng.

Sáng trong một người thầy

Sáng trong một người thầy

Tôi biết ơn thầy nhiều lắm, sau cha tôi là thầy, cha sinh ra tôi nhưng thầy là người dưỡng dục. Nếu không có thầy làm sao tôi có được như ngày hôm nay, từ đứa bé nhà quê chân lấm tay bùn, “đầu tắt mặt tối” quanh năm... được học đại học rồi trở về cống hiến cho quê hương!

Sức lan tỏa từ lời kêu gọi của Mặt trận

Sức lan tỏa từ lời kêu gọi của Mặt trận

Kế thừa truyền thống vẻ vang trong suốt chiều dài lịch sử 94 năm qua (18/11/1930 - 18/11/2024), với vai trò là tổ chức liên minh chính trị, đại diện, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của nhân dân, là một bộ phận cấu thành quan trọng của hệ thống chính trị, MTTQ Việt Nam có vai trò nòng cốt trong việc xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc.

Nét đẹp văn hóa Việt Nam qua múa rối nước dưới góc nhìn của truyền thông Trung Quốc

Nét đẹp văn hóa Việt Nam qua múa rối nước dưới góc nhìn của truyền thông Trung Quốc

Với dòng tít “Những câu truyện cổ tích dưới nước” - chủ đề vĩnh cửu dẫn dắt con người hướng thiện”, bài viết trên trang Thời báo Hoàn Cầu - một ấn phẩm của Nhân dân nhật báo - Cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã ca ngợi nét đẹp văn hóa của Việt Nam thông qua múa rối nước đã được lưu truyền hàng nghìn năm nay.

Khai mạc Tuần Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam năm 2024

Khai mạc Tuần Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam năm 2024

Tối 16/11 tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội), lễ khai mạc Tuần Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam năm 2024 đã chính thức diễn ra. Đây là sự kiện thường niên, hướng tới việc tôn vinh truyền thống đại đoàn kết dân tộc và di sản văn hóa của 54 dân tộc anh em.

Nghề làm mã ở Bảo Hà

Nghề làm mã ở Bảo Hà

Cầm tinh tuổi Ngọ, như lời ông nói đó cũng là nhân duyên khi ông được coi là người đầu tiên đưa nghề làm mã về đất Bảo Hà. Năm nay đã gần 60 tuổi, ông Trần Văn Nghị ở bản Bảo Vinh, xã Bảo Hà (Bảo Yên) hào hứng nhớ lại câu chuyện của 24 năm về trước, ông khăn gói về Yên Bái học nghề đan và làm mã.

Thưởng trà, ngắm tranh - sức hút mới từ thú vui tao nhã

Thưởng trà, ngắm tranh - sức hút mới từ thú vui tao nhã

Văn hóa thưởng trà của người Việt vốn ấm cúng, gần gũi và mộc mạc. Trải qua thời gian, văn hóa ấy không ngừng được bổ sung những giá trị mới. Trong đó, có thể tới nhiều mô hình: thưởng trà nghe nhạc, thưởng trà mạn đàm, thưởng trà vịnh thơ... và thời gian gần đây còn là "trà - tranh"một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.

Giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống

Giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống

Thành phố Lào Cai là vùng đất cổ, có bề dày truyền thống văn hóa. Sự đa sắc màu của tộc người, với những lễ hội độc đáo, nét văn hóa riêng biệt đã làm nên bức tranh văn hóa đầy màu sắc của thành phố biên cương. Để tiếp nối mạch nguồn lặng lẽ chảy suốt ngàn năm, thành phố Lào Cai đã và đang bảo tồn, phát huy các giá trị để văn hóa thực sự là nền tảng, là trụ cột quan trọng trong tiến trình xây dựng và phát triển.

fbytzltw