Bằng lăng tha thiết gọi…

LCĐT- Chừng như xuân đã cạn. Dọc bờ kênh xanh mềm mại chảy ngang lòng phố, hàng bằng lăng vừa tím đẫm một góc trời trong veo. Buổi chiều tà, những ngọn gió đầu hạ như đã đắm mình trong hơi mát từ mặt nước, trước khi ùa vào quấn quýt trên cành lá xôn xao. Gió hồn nhiên như trẻ nhỏ tìm bạn, thỏ thẻ với lòng tôi về những xa xôi mùa cũ. Khẽ níu nhịp ngày qua chầm chậm đôi chút, bước chân tôi bỗng dùng dằng, cánh bằng lăng nhỏ nhẹ chạm vai…

Vào những ngày tháng 5, những cây bằng lăng đang khoe sắc, nhuộm tím nhiều tuyến phố dưới nắng hè.
Vào những ngày tháng 5, những cây bằng lăng đang khoe sắc, nhuộm tím nhiều tuyến phố dưới nắng hè.

Sắc tím nao lòng ấy mở ra trong tôi những kín đáo rất đỗi riêng tư. “Ai ngồi mơ bóng người tri kỷ. Vụt qua nhau trong một tiếng chuông trầm”, vài dòng thơ cũ bất chợt len lỏi trong tâm trí, giữa lúc từng hồi chuông đổ vang động cả bóng chiều. Cơn cớ từ đâu những kỷ niệm tình đầu lại mơ hồ hiện ra trước mắt, giữa một mùa hoa vừa chớm nồng nàn?

Tôi giấu mình vào những ưu tư, dường như thinh lặng đang cất tiếng. Lòng bâng quơ tự hỏi, người có còn giữ lại ánh nhìn cũ luênh loang sắc tím, một chiều nao đi giữa sương mờ? Từng gợn mây man mác tựa những áng thơ ai chép lên trời, bóng bằng lăng như vết mực tím loang dài vào giấc mơ diệu vợi. Thời gian trôi, thời gian trôi, những mùa hoa đến hẹn rực rỡ lại phai tàn. Buông và níu, hợp và tan, những dở dang lại khiến lòng người hoài khắc khoải. Người ta thường khao khát lấp đầy những khoảng trống, nhưng chẳng nhận ra vạn vật trên thế gian đều có riêng một giới hạn và đôi khi trái tim cũng cần một điểm dừng, khép lại những vời xa.

Ẩn sau vòng tay của lá, bầy ve thả từng chuỗi thanh âm xao xác gọi mùa. Dường như chúng đã tỏ tường sự hữu hạn của kiếp ve sầu nên say đắm, nồng nhiệt hết mình trong bản xướng ca. Bằng lăng có ngỏ điều chi vào gió, mà những cánh gió như cũng rưng rưng, se sẽ lay nhẹ tà áo mỏng? Tựa hồ hoa cỏ quanh mình cũng có ngôn ngữ, tiếng nói riêng. Một miền hoa tím đến mộng mị như thôi thúc người ta sao không dịu dàng với nhau hơn. Những vân nắng long lanh đan cài phía khung cửa khép hờ, thầm gửi một thông điệp hãy ngoái nhìn những chân phương quanh mình. Tiếng mưa đầu mùa thẻ thọt, rủ rỉ, gọi những thân tình cùng ngồi lại bên nhau, lặng nghe lời chân thật của mỗi con tim đã tự mình vá víu bao vết xước từ đời sống này… Thứ ngôn ngữ ấy vẫn âm thầm gói trong nắng mưa, cây cỏ, chỉ còn đợi ta mở lòng là nghe thấy.

“Một chiều tôi ngồi ru tôi. Nghe đời vọng lại từng hồi điêu linh”. Dưới tán bằng lăng nhuộm tím cả ráng chiều, tôi hướng nhìn về phía những cánh diều đương thong thả bay trên bầu trời thành phố. Bóng nắng lui dần loang loáng những tầng cao xa ngái, tôi bâng quơ nghe mùa về thổn thức sau lưng. Những mùa hoa đi qua, những mùa hoa trở lại, vẫn còn đó bao niềm riêng nồng nàn…

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Trưởng thành dưới ánh đèn sân khấu

Trưởng thành dưới ánh đèn sân khấu

Ánh đèn sân khấu không chỉ là nơi thể hiện tài năng, mà còn là môi trường rèn luyện bản lĩnh và kỹ năng cho sinh viên nghệ thuật. Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, sinh viên Khoa Văn hóa - Nghệ thuật, Trường Cao đẳng Lào Cai đã có cơ hội biểu diễn trên nhiều sân khấu thực tế và tham gia các chương trình nghệ thuật chuyên nghiệp. Đây là chiến lược đào tạo của nhà trường, nhằm rèn luyện kỹ năng biểu diễn và giúp sinh viên từng bước trưởng thành trên con đường nghệ thuật.

Bác Hồ trong cảm xúc mỹ thuật của họa sĩ Nguyễn Đình Thi

Bác Hồ trong cảm xúc mỹ thuật của họa sĩ Nguyễn Đình Thi

Hình tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh - cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Người - luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác nghệ thuật. Với họa sĩ Nguyễn Đình Thi, nguyên Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Yên Bái (trước sáp nhập), mỗi tác phẩm về Bác đều được thể hiện bằng những nét vẽ chân thực, giàu cảm xúc, gửi gắm lòng kính yêu và biết ơn sâu sắc dành cho vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.

Huy động nguồn lực xã hội đầu tư cho văn học, nghệ thuật

Huy động nguồn lực xã hội đầu tư cho văn học, nghệ thuật

Văn học, nghệ thuật (VHNT) là lĩnh vực đặc thù, đòi hỏi sự đầu tư lâu dài, không chỉ về trí tuệ và thời gian, mà còn cần nguồn lực vật chất để nuôi dưỡng cảm hứng sáng tạo. Trong bối cảnh nguồn kinh phí nhà nước còn hạn chế, việc huy động nguồn lực xã hội - từ cộng đồng, doanh nghiệp, các tổ chức và cá nhân yêu văn học, nghệ thuật đang trở thành hướng đi tất yếu, góp phần thúc đẩy VHNT Lào Cai phát triển bền vững.

Khi phụ nữ viết về phụ nữ

Khi phụ nữ viết về phụ nữ

Phụ nữ là một nửa nhân loại, luôn có mặt trong mọi hoạt động của đời sống. Vì lẽ đó, khi ca ngợi cái đẹp, khi khắc họa con người hay dựng nên những lát cắt đời thường, hình ảnh người phụ nữ luôn là nguồn cảm hứng bất tận. Và khi phụ nữ viết về cùng là phụ nữ, họ sẽ dễ tìm thấy sợi dây đồng cảm, dễ đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật. Song, để có thể “thấu cảm” hay phản ánh một cách “đời” nhất, vẫn đòi hỏi vốn sống, sự trải nghiệm và một trái tim mở của người viết.

Bản giao hưởng hương vị Hà Nhì

Bản giao hưởng hương vị Hà Nhì

Ẩm thực của người Hà Nhì từ lâu đã được ví như một tấm gương phản chiếu đời sống lao động, phong tục tập quán và triết lý sống hài hòa với thiên nhiên. Nơi núi rừng Lào Cai, mỗi bữa cơm, mỗi món ăn đều chứa đựng hương vị đặc trưng, hồn cốt của bản làng, gói ghém cả sự dung dị, mộc mạc mà tinh tế.

Giữ truyền thống trong nhịp sống hiện đại

Giữ truyền thống trong nhịp sống hiện đại

Trong nhịp sống hiện đại, việc giữ gìn nét đẹp truyền thống của Trung thu chính là cách để chúng ta trao truyền giá trị văn hóa tốt đẹp cho thế hệ sau. Bởi Trung thu không chỉ là niềm vui tuổi thơ, mà còn là sợi dây gắn kết gia đình là minh chứng cho sự tiếp nối văn hóa từ quá khứ đến hiện tại.

fb yt zl tw