Viết cho lòng bình yên nhất

Tác giả Bùi Quang Vinh đến với văn chương khi đã có đủ những cung bậc cảm xúc sau mấy chục năm trải nghiệm hai chữ "cuộc đời" và điều đó thể hiện khá rõ trong tập tản văn và truyện ngắn “Ban mai trong miền ký ức” (Nhà xuất bản Hội Nhà văn 2023).

Tôi nhớ nhà văn Nguyễn Đức Lợi từng có một truyện ngắn in trên Báo Văn nghệ có cái tên là: “Đời thì việc gì chả có”.

Với Bùi Quang Vinh cũng vậy, chỉ có điều anh đã hóa giải tất cả những nỗi niềm ấy vào chữ, viết như một cách tu thân của người quân tử như chính tác giả đã giãi bày: “Ban mai trong miền ký ức” như một hộp chứa những điều giản dị, chân thực thường ngày, quen thuộc đến độ rất dễ lãng quên, nhưng mỗi khi mở nó ra, tôi lại như thấy có gì đó mới lạ, lấp lánh, vụt tắt, hiện về. Ở đó, có những chiếc hộp khác chứa đựng những không gian khác cho tôi khám phá, trải nghiệm mà không gặp bất cứ một sự nguy hiểm nào...”.

ky-uc2-4600.jpg

Trong ấn phẩm gần 200 trang này, ta bắt gặp những nhan đề khá đặc biệt như "Hồn gạo", "Bóng khách", "Dòng xuân", "Vùng xoáy"... điều ấy đủ nói với chúng ta về một sự trải lòng không hề yên ả.

Thế nhưng, khi lật giở từng trang, độc giả lại bắt gặp một Bùi Quang Vinh yêu tha thiết làng quê của mình bằng một “tiêu cự” của tâm hồn viễn xứ: “Làng Văn Nội có cây đề ở cạnh đình, cây đa ở ngay chợ, cây gạo ở bên chùa. Có sự kết nối siêu nhiên giữa cây đề, cây đa, cây gạo. Sự kết nối tự nhiên giữa đình, chùa, chợ và sự kết nối tâm linh giữa Phật, thánh, thần. Một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay một sự sắp đặt siêu nhiên. Cái làng ấy, cây đa đó, cây đề đây, cây gạo này và dân làng luôn luôn gắn bó với nhau, tồn tại bên nhau bằng chính ba sự kết nối đó là: Tự nhiên, siêu nhiên và tâm linh”.

Bùi Quang Vinh mạch lạc trong cấu tứ dẫu tản văn là thể loại khó minh định nhất. Ở thể loại truyện ngắn, các sáng tác của anh cũng giàu chất thơ. Truyện ngắn “Nụ cười mùa đông” là ký ức về một Hà Nội của thập niên 60 của thế kỷ XX với những ứng xử nhã nhặn, thanh lịch.

Nhiều đoạn văn có một chút gì đó mang hơi hướng của văn Thạch Lam: “Trước khi vào rạp, ông mua cho tôi một gói lạc rang húng lìu. Hà Nội đầu đông lạnh và hơi khô. Những chiếc lá vàng bay lạng rồi đậu nhẹ xuống vỉa hè, lăn dịu vài bước gió. Đưa bà và tôi vào rạp, ông lại leo lên yên xe xích lô nghiêng người đạp dấn, chỉ một chút đã mất dạng. Tôi ngủ gục trong lòng bà chẳng nhớ gì nội dung vở cải lương. Thấy mọi người lục tục ra về là tôi tỉnh hẳn. Ông tôi đã chờ sẵn ở cửa rạp, một tay bế tôi, một tay dắt bà tôi ra xe. Ông kéo mui xe che bớt gió nhưng bà tôi bảo, cứ để cho thoáng. Đêm Hà Nội đẹp như một bức tranh. Dãy đèn đường vàng chạy dọc giữa phố lung linh sương đêm. Những tiếng rao đêm ngắt quãng bởi gió bạt đi. Phố đang thì thầm một điều gì đó rất riêng và mơ hồ”.

Đọc “Ban mai trong miền ký ức” của Bùi Quang Vinh - một người xứ Hà Đông xưa - từ đất Mũi vọng về thấy những cảm xúc sâu lắng bởi một khoảng cách của không gian địa lý và độ lùi của thời gian. Có lẽ còn những điều thú vị đang chờ đón độc giả trong từng trang sách...

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Bầu trời kỷ niệm của tôi

Bầu trời kỷ niệm của tôi

Khi những gốc rạ ngoài đồng phai dần hương thơm thì cũng là lúc trời bắt đầu chuyển dần sang Đông. Không ai bảo ai, nhà nhà rục rịch chuẩn bị chưng cất những mẻ rượu ngon, ủ rượu để đón tết.

Nhà thơ Dương Soái và câu chuyện nơi ngã ba sông

Nhà thơ Dương Soái và câu chuyện nơi ngã ba sông

Chúng tôi đã gặp nhà thơ Dương Soái, tác giả bài thơ “Gửi em ở cuối sông Hồng” trong một ngày mùa thu nơi ngã ba sông - thôn Lũng Pô, xã A Mú Sung, huyện Bát Xát… Sau 45 năm kể từ khi bài thơ ra đời, nhà thơ Dương Soái mới có dịp trở lại thăm vùng biên giới năm xưa và chia sẻ về cảm hứng để ông viết nên bài thơ này.

Cảm mến Lào Cai qua từng nét vẽ

Cảm mến Lào Cai qua từng nét vẽ

Ai đó đã từng nói rằng, vùng đất thơ mộng Lào Cai dù còn nhiều gian khó nhưng lại là nơi mang lại nguồn cảm hứng sáng tác bất tận cho thi ca, cho những sáng tác nghệ thuật trong nhiều lĩnh vực, như hội họa, nhiếp ảnh, điêu khắc... Rất nhiều họa sỹ, nhà điêu khắc, nhiếp ảnh gia khi đặt chân đến mảnh đất biên cương Lào Cai đều bị cảm mến bởi cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, những sắc màu văn hóa độc đáo của đồng bào các dân tộc thiểu số nơi đây.

Người say nghiệp văn chương

Người say nghiệp văn chương

Đoàn Hữu Nam cho biết: Năm 1975, anh nghỉ học giữa chừng chỉ vì gia đình nghèo khó, bố mẹ luôn đau yếu, chẳng có tiền học tiếp… Năm đó, có một công ty cầu đường ở Yên Bái về tận Hà Nam tuyển công nhân, anh dự tuyển, hy vọng được đi làm để bớt gánh nặng cho gia đình. Gần 18 tuổi mà người nhỏ thó, còm nhom, Đoàn Hữu Nam “còm” nhất trong số 160 người được tuyển dụng.

Tôn vinh những tác phẩm báo chí tâm huyết về Thủ đô

Tôn vinh những tác phẩm báo chí tâm huyết về Thủ đô

Cuộc thi viết “70 năm Giải phóng Thủ đô: Ký ức tự hào” do báo Hà Nội mới tổ chức đã thu hút hàng trăm tác phẩm báo chí chất lượng. Trong đó, nhiều bài viết đầy ắp tình cảm mến yêu, thương nhớ của các tác giả về Thăng Long - Hà Nội, một số bài viết thể hiện tâm huyết, trách nhiệm, khát vọng xây dựng Thủ đô giàu, đẹp.

Để phim tài liệu Việt Nam phát triển: Cần có chiến lược đầu tư dài hơi

Để phim tài liệu Việt Nam phát triển: Cần có chiến lược đầu tư dài hơi

Nhờ đa dạng đề tài, đổi mới cách thể hiện, cùng nhiệt huyết của người làm nghề, phim tài liệu Việt Nam ngày càng gia tăng sức hút. Tuy nhiên, theo các chuyên gia, để tạo sự chuyển mình mạnh mẽ cho thể loại này, cần hơn nữa những chiến lược đầu tư dài hơi và các cơ chế chính sách khuyến khích để tạo thêm động lực cho các nhà làm phim, đặc biệt các nhà làm phim trẻ độc lập.

Tạo "đất diễn" cho truyện tranh Việt Nam

Tạo "đất diễn" cho truyện tranh Việt Nam

Thị trường truyện tranh Việt trong những năm gần đây đã có những bước phát triển mạnh. Tuy nhiên dường như các tác phẩm nhập khẩu từ nước ngoài vẫn đang lấn át thị trường trong nước. Vì sao nhu cầu của độc giả cao nhưng chúng ta vẫn thiếu những bộ truyện tranh “made by Vietnam”?

fbytzltw