Đoàn tàu thời gian rời sân ga mải miết lao về phía trước không bao giờ dừng lại, chỉ có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông là chuyển động quay vòng để cây cối ra qua, kết trái. Mỗi mùa hoa, cây thêm một vòng tuổi, mỗi mùa lá rụng, con người cũng già thêm một năm. Khởi đầu mùa xuân mang ý nghĩa tốt đẹp, bao lời thầm khấn, bao điều hy vọng, cầu mong đạt được nhiều thắng lợi. Trẻ em hào hứng mong chờ năm mới đến sớm, người già lại mong thời gian chầm chậm trôi đi. Mỗi giây phút đối với người già thật đáng quý, một ngày còn sống là được ngắm bầu trời trong xanh, mặt trời lặn, mọc, ngắm nhìn đồi núi điệp trùng xa với bao cây cỏ xanh ngút ngàn căng tràn sự sống.
Hằng ngày bà ngồi trên chiếc cối gỗ, mắt nhìn ra ngoài ngõ. Bà nhìn vào những kỷ niệm một thời đã lùi xa tít tắp. Góc vườn kia trước ngõ nhà tôi đã từng có cây đào cổ thụ ra hoa đúng vào những ngày đầu năm mới. Nhưng từ ngày bà đi xa, cây đào cũng tàn lụi, thân cây hóa thành đất bụi. Trong vườn những cây cam, quýt lá vẫn xanh tươi bốn mùa, quả chín vàng mọng mỗi khi tết đến. Hàng chuối xà còng, tiêu luôn có những buồng vừa chín để cúng tổ tiên vào ngày đầu, giữa tháng. Những cây đu đủ được chăm bón đầy đủ cũng mang trên thân trĩu trịt quả. Những loại quả cây nhà lá vườn để bà tôi có tiền trầu cau. Mảnh vườn đã góp phần cho gia đình tôi đi qua khó khăn của cuộc sống bộn bề. Chiếc cối gỗ nghiến giã gạo bằng chày tay vẫn được gia đình gìn giữ cẩn thận. Tôi vẫn thấy bóng bà ngồi trên đó như chưa hề chia xa. Thi thoảng tôi ngồi lên trên chiếc cối, mắt nhìn ra ngoài ngõ, trong đầu tôi nảy lên một ý nghĩ táo tợn. Tôi sẽ lên núi bứng một cây đào phai về trồng xuống nơi gốc đào cổ thụ đã từng sinh trưởng kia. Tôi sẽ chọn cây đào ba cành đẹp nhất, hai cành sẽ được cắt đi và được ghép vào hai cành cây khác.
Dường như khoảnh đất này chỉ thích hợp để trồng đào thì phải, cây trồng xuống bén rễ tốt tươi. Mỗi năm cây ra hoa đúng dịp tết cổ truyền. Bà tôi linh thiêng ở trên trời nhìn thấy chắc cũng vui lắm. Nhiều người đi đường đã phải dừng ngắm cây đào lạ. Hai cây đào đỏ thắm bên cạnh có lẽ cũng đang ghen vì cảm giác như bị con người bỏ rơi khi đang nở đầy hoa mà vẫn không được nhiều người quan tâm bằng cây đào phai ở giữa hàng cây. Cây đào phai ba cành, một cành nở đầy hoa phơn phớt hồng, một cành nở những bông hoa mai vàng rực rỡ, một cành nở những bông hoa mận sắc trắng tinh khôi. Không rủ nhau mà ba loại hoa nở cùng một dịp, bởi hoa có chung một gốc, được bàn tay con người chăm sóc cẩn thận. Ở một nơi bốn mùa phân rõ làm sao mà người trồng có thể chăm được hoa đào hoa mai, hoa mận cùng nở trên một thân cây? Đã có nhiều người tò mò muốn biết. Nhưng người trồng nào có bí quyết gì, trồng cây đào là để gợi nhớ đến người bà tôi yêu quý nhất. Cấy ghép cây là sở thích, ham muốn khám phá của người thích vui thú điền viên. Tôi muốn có những cánh hoa đào tươi thắm, những khóm hoa mận trắng tinh thuần khiết và những bông hoa mai vàng ấm áp của miền Nam hòa trong cùng một không gian tĩnh lặng nơi quê nhà. Cây đã không phụ lòng người, mỗi dịp tết đến xuân về đã trổ bông ba sắc cùng tỏa hương, hòa quyện. Mùa xuân phương Nam và nắng ấm đã về với ngõ nhà tôi. Những người khách đi đường đã không cưỡng lại cái lạ của cây mà dừng lại ngắm nhìn rồi trầm trồ xuýt xoa. “Nhà bác này thật tuyệt vời khi mang được cả mùa xuân phương Nam về trước nhà mình”. Có ai nói thế, khi đang đứng tạo dáng để chụp ảnh làm kỷ niệm.
Tôi vui vì đã mang được nhiều niềm vui đến cho mọi người. Mong cây sẽ cho ra nhiều mùa hoa tươi thắm và cho những mùa quả ngọt dâng cho đời.