Quay về E-magazine Theo dõi Báo Lào Cai trên Google News
Sống chậm để yêu, để giữ gìn...

Sống chậm để yêu, để giữ gìn...

Tôi đến Mù Cang Chải vào buổi sáng sớm, khi sương mù còn bám trên mái nhà. Chiếc xe nhỏ cứ nhẹ nhàng men theo con đường uốn lượn như dải lụa bên những nương ruộng bậc thang. Dù đã nhiều lần đến với nơi này, nhưng lần đầu tiên tôi định hình cho mình một chuyến đi thật dài, thật sâu ở Bản Thái. Trong lòng đầy háo hức, thật khó tả!

0:00 / 0:00
0:00

Xuống xe hít thở không khí mát lành, nghe tiếng gọi của núi rừng và thầm nghĩ về cái sự đặc biệt của bản người Thái nằm giữa những bản làng của người Mông - là điểm nhấn khác biệt hay là điều tuyệt vời của sự đan xen văn hoá. Cầm cuốn sổ nhỏ, tôi bắt đầu đặt bút như thói quen của người làm báo - nhưng lần này, tôi muốn để ngòi bút chậm lại.

2.jpg

Con đường dốc, những khúc cua khiến tôi nôn nao, nhưng khi nhìn thấy những mái nhà thấp thoáng giữa núi non khiến mọi mệt mỏi đều tan biến. Dù ở xã Mù Cang Chải thật cao nhưng cách chọn nơi dựng nhà muôn đời và ở bất cứ nơi nào của người Thái vẫn vậy.

“Người Thái ăn theo nước” là câu nói dân gian, chỉ lối sống dựa vào sông, suối để canh tác và sinh hoạt. Chính vì vậy, Bản Thái ở xã Mù Cang Chải bám theo dòng suối uốn lượn, bên những thửa ruộng trải dài, tạo nên Bản Thái yên bình và thương nhớ.

Trên đường bê tông vào bản dễ dàng gặp bà con người Thái thân thiện, luôn chào đón khách bằng nụ cười hiền hậu và ánh mắt sáng như dòng suối. Homestay nhà chị Điêu Thị Hiền là điểm đến. Cảm nhận đầu tiên của tôi là ở đây, mọi thứ đều diễn ra thật chậm, không phải họ lười biếng mà vì họ giữ nhịp sống bền bỉ của thiên nhiên.

Ngày đầu tiên ở Bản Thái, sáng sớm thức giấc đã nghe tiếng gà gáy. Tôi theo tiếng gọi ấy ra sân, nhìn thấy ánh lửa bập bùng trong bếp, trên tay chị Hiền đang đảo nhẹ nồi xôi nếp. Hạt xôi tím quện với hương lá nếp, mùi ngai ngái của gạo nương làm tôi nhớ về bữa cơm quê ngày thơ ấu.

Người Thái ăn mặn, ăn no để bắt đầu ngày lao động, nhưng bữa sáng của họ không vội vàng, họ ngồi thành vòng tròn, trò chuyện, kể cho nhau nghe về tin tức của bản. Dường như ở đây, bữa ăn là nghi thức kết nối.

3.jpg

Người già trong nhà kể cho tôi nghe về mùa lúa, về cách họ chọn giống lúa nương, về chuyện gặt hái. Mỗi câu chuyện đều được kể chậm rãi, kèm theo cử chỉ nhẹ nhàng như tay lấy bát, múc xôi, trao cho nhau miếng ngon. Tôi chợt nhận ra rằng khi con người sống chậm, ăn chậm, họ có thời gian để chuyện trò, nhớ về nguồn gốc của thức ăn, trân trọng mồ hôi, công sức của chính mình và người lao động.

Tôi theo chị Hoàng Thị Hà - người phụ nữ Thái ngoài bốn mươi tuổi ra thăm đồng. Chị búi tằng cẩu cao, mặc áo cỏm màu đen thẫm, đôi chân in hằn vết lam lũ. Chị đi chậm, tay cầm theo chiếc dao nhỏ. Thăm đồng chỉ là phụ, còn việc chính là chị Hà hái các loại rau cho bữa trưa.

Tay thoăn thoắt cắt những cây rau dại ven đường, chị Hà đưa ánh mắt chậm rãi về thửa ruộng lúa đang vào độ chín. Chị kể về chuyện cày cấy, mỗi vụ cấy là một chu kỳ lặp lại, đánh dấu sự chuyển giao giữa các mùa, sự tương tác giữa con người và đất trời.

Chị còn kể cho tôi nghe về cách mẹ đã dạy chị cách gieo cấy lúa theo từng giai đoạn, cách nghe tiếng mưa mà biết khi nào nên gieo, nên cấy. “Mẹ tôi không bao giờ nói nhiều. Bà chỉ làm và cho tôi thấy. Những việc làm ấy quan trọng hơn lời nói” - chị Hà nói với tôi.

Tôi cảm nhận được triết lý sống của người Thái - sống theo nhịp của đất, tin vào kinh nghiệm truyền đời hơn những lời hoa mỹ.

Đêm ở bản là lúc người lớn quây quần bên nhau, đặc biệt với các gia đình kinh doanh dịch vụ du lịch. Không có nhiều điện thoại, tivi cũng chẳng ồn ã; thay vào đó là ánh lửa bập bùng, tiếng nói thì thầm và những câu chuyện được kể bên bếp lửa. Tôi ngồi cạnh một nghệ sĩ bản làng thổi khèn được mời đến phục vụ du khách tại nhà chị Hiền. Tiếng khèn trầm, mượt mà, như gói cả nỗi nhớ của núi vào từng nốt nhạc. Tiếng khèn gọi nhau, gọi tình, gọi mùa đến, mùa đi.

Khi tiếng khèn đến cao trào là lúc vòng xoè nho nhỏ bắt đầu. Những cô gái, chàng trai múa nhịp nhàng trong tiếng trống nhỏ rộn ràng. Tôi nhìn thấy những đôi mắt đỏ hoe, nụ cười e ấp, những bàn tay nắm chặt như giữ một lời hẹn. Ở đây, tình yêu cũng được vun đắp chậm rãi, không vội vàng. Nhịp sống chậm giúp con người dành thời gian cho nhau, để nhìn, để hiểu và để chờ…

4.jpg

Ngày thứ hai ở Bản Thái, tôi đến ngồi dưới mái hiên nhà mẹ chồng của chị Hiền là bà Lương Thị Quánh. Tuy gia đình bà Quánh không kinh doanh dịch vụ du lịch nhưng lại rất sẵn lòng đón khách tới chơi. Bà Quánh kể về truyền thuyết của người Thái Tạo Xuông, Tạo Ngần, về những ngày đói kém... Bà kể bằng giọng thật, từng chi tiết, từng tên người, từng con suối. Tôi lắng nghe, ghi chép, cảm nhận rằng ký ức của người già là tài sản vô giá của cộng đồng.

Bà nói: “Con cháu bây giờ đi xa, nhiều khi quên bản. Nhưng bản vẫn ở đó, như viên đá trong suối, bị nước mài mòn nhưng không mất đi”. Lời của bà làm tôi chùng lòng. Sống chậm với người Thái không chỉ là an hưởng, nó còn là giữ gìn, bảo tồn.

Không phải mọi thứ ở đây đều yên bình. Tôi nghe được lo âu trong giọng nói của những người trẻ, là học hành, việc làm, di cư. Nhiều cô gái trẻ rời bản sau khi tốt nghiệp, ra thành phố tìm việc, hy vọng thay đổi cuộc đời, một số người trở về và cũng có người ở lại. Sự phát triển du lịch cũng mang theo cả hai mặt, kinh tế thì tăng lên, nhưng giá trị văn hoá dễ bị thương mại hoá. Người Thái ở đây muốn giữ bản sắc, nhưng cũng cần đổi mới để sống tốt hơn.

Một buổi chiều mưa, tôi ngồi trong nhà sàn, nghe tiếng mưa rơi trên mái, xem những giọt nước tuôn trên kẽ gỗ. Tôi nghĩ về cách người Thái ở đây đang làm du lịch. Họ đang tận dụng, khai thác tối đa văn hoá, thiên nhiên để tạo thành các sản phẩm du lịch độc đáo như trải nghiệm làm ruộng, làm thổ cẩm, ngâm tắm nước lá rừng… tất cả tạo thành mạch nối giữa con người và thiên nhiên, giữa hiện đại và văn hoá truyền thống.

Tôi cũng nhận ra mình học được sự kiên nhẫn, làm việc chăm chỉ, chờ cây lớn, chờ mùa tới. Thành quả không đến trong một đêm, mà là phần thưởng của thời gian. Sống chậm không có nghĩa là lùi lại, đó là chọn sống theo một nhịp độ khác, biết chờ đợi và trân trọng. Ở đây, khái niệm thành công không chỉ là tiền tài, còn là sự bền vững, là mái ấm, là đứa con lớn lên khỏe mạnh giữa bản.

Điều đặc biệt trong những ngày ở Bản Thái là dù mỗi bữa cúng lễ hay một bữa ăn bình thường thì mọi người vẫn tưởng nhớ về tổ tiên như một lời cảm ơn vì đã cho bữa cơm hôm nay. Tôi như được chạm vào niềm tin của họ thông qua lời mời ăn, thông qua hành động nâng mời rượu…

5.jpg

Ngày tôi rời bản, trời trong, nắng sớm chiếu lên từng thửa ruộng bậc thang lấp lánh ánh vàng. Tôi ôm bà chủ nhà, người Thái vẫn nồng nhiệt như lúc đón tạo thành ký ức đẹp cho mỗi người khách. Họ cho tôi vài củ khoai, một túi gạo nương, một chiếc túi thổ cẩm nhỏ xinh. Tôi nâng niu từng món quà như lời hẹn sẽ trở lại, sẽ kể lại, sẽ giữ những ký ức này trong tim.

Trên đường xuống, tôi dừng lại ở khúc cua, nhìn xuống thung lũng, nhìn những mái nhà nhỏ nép mình trong sương. Tôi tự nhủ, sống chậm ở Bản Thái là bài học dạy ta nhìn lại bản thân, học cách lắng nghe, biết trân trọng những điều nhỏ bé. Tôi mang về nơi phố thị những câu chuyện, những khuôn mặt, những hạt gạo nương và một tâm thức khác - nhắc mình “giữa dòng đời vội vã, hãy học cách sống chậm, để yêu, để hiểu và để gìn giữ”.

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Infographic: Festival sông Hồng Lào Cai năm 2025

Infographic: Festival sông Hồng Lào Cai năm 2025

Festival Sông Hồng năm 2025 với chủ đề “Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt” sẽ diễn ra tại Lào Cai. Đây là sự kiện mang ý nghĩa quan trọng về chính trị, ngoại giao, kinh tế, văn hoá; góp phần tạo động lực thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, mở rộng quan hệ hợp tác, đối ngoại giữa tỉnh Lào Cai nói riêng, các tỉnh lưu vực sông Hồng của Việt Nam nói chung với tỉnh Vân Nam (Trung Quốc).

Sắc xuân Hồ Sự Chà – Tết cổ truyền độc đáo của người Hà Nhì

Sắc xuân Hồ Sự Chà – Tết cổ truyền độc đáo của người Hà Nhì

Tết Hồ Sự Chà của người Hà Nhì ở xã Thu Lũm, tỉnh Lai Châu là nét văn hóa truyền thống độc đáo, đặc sắc được gìn giữ qua nhiều thế hệ. Không chỉ là ngày hội sum vầy mà còn là điểm tựa tinh thần, là sợi dây gắn kết cộng đồng, góp phần vun đắp bản sắc văn hóa dân tộc và mở hướng phát triển du lịch cộng đồng ở địa phương.

Góp ý vào dự thảo các văn kiện trình Đại hội XIV: Giá trị cốt lõi của nguồn vốn con người

Góp ý vào dự thảo các văn kiện trình Đại hội XIV: Giá trị cốt lõi của nguồn vốn con người

Thực tế cho thấy, nguồn lực con người được xem là tài sản quan trọng và bền vững nhất của bất kỳ nền kinh tế nào. Ở đó, niềm tin đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong nguồn vốn con người, tạo nền tảng cho các yếu tố then chốt khác như sự tin tưởng, động lực và mục đích để thúc đẩy hiệu suất và đổi mới.

Độc đáo hương vị phở ngô Sa Pa

Độc đáo hương vị phở ngô Sa Pa

Giữa không khí se lạnh ngày đầu đông của Sa Pa, mùi ngô thơm lừng lan tỏa từ gian bếp nhỏ khiến du khách không khỏi tò mò. Ít ai ngờ rằng, những hạt ngô vàng óng từ nương dốc lại có thể trở thành nguyên liệu làm nên món phở độc đáo: phở ngô tráng tay mang hương vị riêng có vùng cao Lào Cai.

Vinh danh 98 cá nhân, tập thể xuất sắc tại Giải Báo chí toàn quốc 'Vì sự nghiệp phát triển Văn hóa Việt Nam' lần thứ 3

Vinh danh 98 cá nhân, tập thể xuất sắc tại Giải Báo chí toàn quốc 'Vì sự nghiệp phát triển Văn hóa Việt Nam' lần thứ 3

Tối 6/11, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phối hợp với Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương, Hội Nhà báo Việt Nam, Đài Truyền hình Việt Nam tổ chức Lễ trao Giải Báo chí toàn quốc “Vì sự nghiệp phát triển Văn hóa Việt Nam” lần thứ 3. Chương trình được truyền hình trực tiếp trên kênh VTV1 - Đài truyền hình Việt Nam.

Phường Nghĩa Lộ bảo tồn nét văn hóa truyền thống của dân tộc

Phường Nghĩa Lộ bảo tồn nét văn hóa truyền thống của dân tộc

Phường Nghĩa Lộ có 62% là người dân tộc thiểu số, trong đó đồng bào Thái chiếm 45%. Nơi được mệnh danh là cội nguồn của người Thái đen, từ lâu đã trở thành điểm sáng trong công tác bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc. Trong hành trình đổi mới và hội nhập hôm nay, phường Nghĩa Lộ vẫn giữ được hồn cốt văn hóa đặc trưng qua từng điệu xòe, nếp nhà sàn, khung cửi, tiếng khèn, câu hát, cùng lối sống chan hòa, mến khách.

Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch: Khẩn trương khắc phục tường Hoàng thành Huế

Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch: Khẩn trương khắc phục tường Hoàng thành Huế

Sau khi một đoạn tường phía Bắc Hoàng thành Huế sụp đổ do mưa lớn kéo dài, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch yêu cầu UBND thành phố Huế kiểm tra, đánh giá hiện trạng, rà soát toàn bộ hệ thống tường thành và các di tích liên quan, đồng thời triển khai biện pháp bảo đảm an toàn cho di tích và người dân.

Phát huy giá trị di tích Đền Đôi Cô Cam Đường

Phát huy giá trị di tích Đền Đôi Cô Cam Đường

Nằm giữa vùng đất Cam Đường giàu truyền thống, di tích lịch sử văn hóa Đền Đôi Cô (tổ 11 Bình Minh, phường Cam Đường) từ lâu đã trở thành địa chỉ tâm linh quen thuộc của người dân địa phương và du khách thập phương.

Đưa nhạc cụ truyền thống lên môi trường số

Đưa nhạc cụ truyền thống lên môi trường số

Không chỉ mê nhạc Âu - Mỹ, nhiều bạn trẻ Việt đang tự học đàn tranh, đàn tỳ bà qua video online và cover nhạc US-UK bằng chất liệu dân gian. Mạng xã hội trở thành “sân khấu mở”, nơi âm nhạc truyền thống được làm mới, sáng tạo nhưng cũng đặt ra câu hỏi: Làm sao giữ đúng bản sắc khi cập nhật xu hướng?

Mạch nguồn văn hóa dân tộc Dao đỏ ở Ù Sóc

Mạch nguồn văn hóa dân tộc Dao đỏ ở Ù Sóc

Mỗi nét chữ, mỗi trang giấy không chỉ là tri thức mà còn là hơi thở của lịch sử, là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa tổ tiên và con cháu của cộng đồng dân tộc Dao đỏ ở thôn Ù Sóc, xã Bảo Hà, tỉnh Lào Cai. 

Giữ điệu dân ca Thu Lao

Giữ điệu dân ca Thu Lao

Trong các địa phương trên địa bàn tỉnh, người Thu Lao sinh sống chủ yếu ở khu vực thượng nguồn sông Chảy, thuộc huyện Mường Khương, Si Ma Cai cũ. Người Thu Lao có vốn dân ca phong phú thể hiện tâm tư, tình cảm, phản ánh đời sống sinh hoạt hằng ngày. Mặc dù giới trẻ người Thu Lao ít mặn mà với dân ca, nhưng ở bản làng vùng cao vẫn còn những người ngày đêm lặng lẽ gìn giữ dòng chảy truyền thống của dân tộc.

Bản Hồ khai thác tiềm năng để phát triển

Bản Hồ khai thác tiềm năng để phát triển

Thời gian qua, Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân xã Bản Hồ đã đoàn kết, nỗ lực thực hiện nhiều giải pháp phát triển kinh tế - xã hội, khai thác tiềm năng, thế mạnh địa phương, từng bước nâng cao thu nhập, cải thiện đời sống người dân.

Góp phần bảo tồn tiếng nói, chữ viết dân tộc Mông

Góp phần bảo tồn tiếng nói, chữ viết dân tộc Mông

Thời gian qua, xã Văn Chấn đẩy mạnh truyền dạy tiếng nói, chữ viết dân tộc Mông nhằm bảo tồn, phát huy giá trị văn hóa dân tộc Mông, đồng thời giúp đồng bào hiểu, sử dụng và duy trì tiếng nói, chữ viết của dân tộc mình trong đời sống hằng ngày.

fb yt zl tw