Quay về E-magazine Theo dõi Báo Lào Cai trên Google News
Viết giữa gian bếp nhỏ

Viết giữa gian bếp nhỏ

Góc làm việc của bà không phải phòng riêng, chỉ là chiếc bàn bên căn bếp nhỏ. Trên giá sách kế bên là những cuốn sách, tài liệu cũ quý giá, những thứ mà bà đã dành nhiều năm để sưu tầm, nghiên cứu. Đó là ấn tượng đầu tiên khi tôi có mặt tại nhà bà Trần Thị Minh, hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật cũng là hội viên Hội Nhà báo tỉnh.

10.jpg
Góc làm việc của bà Minh nằm ngay cạnh gian bếp nhỏ.

Ngay trong gian bếp, tôi đặt máy tính mở suốt cả ngày. Khi đang nấu nướng mà nhớ ra chi tiết gì, tôi lại ngồi vào viết luôn. Mỗi khi viết bài dang dở, tôi thường suy nghĩ về nó đến khi bài gửi đi và được đăng mới thôi.

Bà Trần Thị Minh chia sẻ.

Xuất phát điểm là giáo viên bà có duyên và dấn thân vào sự nghiệp viết văn, viết báo, để rồi ở tuổi nghỉ hưu, bà vẫn miệt mài bên chiếc máy tính đơn sơ đặt cạnh căn bếp nhỏ, tiếp tục viết, tìm kiếm vẻ đẹp của con người và cuộc sống.

Tác giả Trần Thị Minh viết từ khi còn học THCS. Khi ấy, bà có bài đăng trên báo Thiếu niên Tiền phong, rồi sau này là một bài viết được in trên tạp chí Họa báo Phụ nữ Liên Xô, ấn phẩm quốc tế rất hiếm hoi tại Việt Nam thời đó. Tưởng như sự nghiệp văn chương đã đến với bà, nhưng sau thời gian công tác trong ngành giáo dục, bà Minh từng có lúc “chùn bút” như chính bà nói.

baolaocai-br_7.jpg
Bà Minh xem lại tác phẩm của mình đã đăng trên báo.

Phải đến năm 2002, khi biết tin thành phố Lào Cai (trước đây) tổ chức cuộc thi viết về thành phố, bà mới thử sức trở lại với một truyện ngắn, không ngờ tác phẩm đoạt giải. Từ đó, bà viết đều đặn hơn.

Năm 2003, truyện thiếu nhi của bà đăng trên Tạp chí Văn nghệ Lào Cai tiếp tục giành giải thưởng và đánh dấu bước ngoặt, bà trở thành hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh.

baolaocai-br_6.jpg
Ngoài viết văn bà Minh còn viết báo.

“Dấu mốc khiến tôi xúc động nhất chính là khi viết bài ký sự về những giáo viên mẫu giáo hợp đồng ở vùng xã Thái Niên (nay thuộc xã Bảo Thắng). Tôi đến tận nơi, dự giờ dạy, lắng nghe tâm sự của những cô giáo trẻ, chắt chiu từng đồng lương ít ỏi với hy vọng được biên chế. Bài viết đăng trên Tạp chí Văn nghệ Lào Cai, chỉ 2 tháng sau, giáo viên mầm non Bảo Thắng được hỗ trợ thêm 50.000 đồng mỗi tháng, một khoản nhỏ nhưng có giá trị tinh thần rất lớn. Không biết có phải là trùng hợp không, nhưng tôi vẫn tin rằng, văn chương, báo chí có thể thay đổi điều gì đó trở nên tốt đẹp hơn”, bà Minh chia sẻ.

9.jpg
Những cuốn sách với bà là tài sản quý giá.

Từ ký sự, bà chuyển sang viết bút ký, ghi chép, chân dung và cả truyện ngắn. Các tác phẩm của bà đều lấy cảm hứng từ cuộc sống, với góc nhìn đầy nhân văn. Bà thường viết về giáo dục, văn hóa, con người vùng cao… gần như bài nào gửi đi cũng được đăng. Mỗi năm, bà đều có tác phẩm đoạt giải của Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh.

Tác phẩm đầu tiên của tác giả Trần Thị Minh đăng trên Báo Lào Cai là bài viết trong chuyên mục “Người tốt - Việc tốt”, kể về cô giáo ở Phố Lu (nay thuộc xã Bảo Thắng) tận tụy chăm sóc người chồng thương binh.

Bài đó sau khi được đăng tôi rất phấn khởi. Tôi nghĩ chuyên mục “Người tốt - Việc tốt” trên Báo Lào Cai giới thiệu những tấm gương như thế để cho mọi người trong tỉnh, thậm chí là nhiều người ở trong nước biết thật là tốt”, tác giả Trần Thị Minh chia sẻ.

Nay đã nghỉ hưu, bà có nhiều thời gian hơn để viết. Là người từng viết văn chuyển sang viết báo, bà Minh nhận ra nhiều thuận lợi nhưng cũng không ít khó khăn: “Người viết văn thường có lối sống phong phú, cách diễn đạt sâu sắc và giàu cảm xúc. Tuy nhiên, chính điều đó cũng là rào cản. Nhiều người viết dài dòng, sa đà văn chương, không đi thẳng vào vấn đề, khiến bài báo bị loãng. Bên cạnh đó, tác giả văn học cũng ít có điều kiện xông xáo hiện trường như nhà báo chuyên nghiệp, dễ để lỡ thông tin thời sự”.

baolaocai-br_11.jpg
Tác giả Trần Thị Minh đã giành nhiều giải thưởng.

Thế nhưng, việc trải nghiệm giữa hai dòng chảy văn và báo đã giúp bà tạo ra những tác phẩm vừa có chiều sâu cảm xúc, vừa phản ánh đúng thực tế. Bà vẫn luôn nhấn mạnh nguyên tắc viết báo: Phải trung thực, viết đúng, không tô hồng hay bôi đen hiện thực. Còn viết văn, có thể hư cấu, nhưng mục tiêu cuối cùng vẫn là hướng tới sự nhân văn.

Viết văn hay viết báo cũng đều là cách để kể lại những điều mình quan sát, thấu hiểu và cảm thông. Tác giả Trần Thị Minh đã bén duyên với cả 2 loại hình không vì danh xưng, mà vì tình yêu với nghiệp viết và vì những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

Có thể bạn quan tâm

Tin cùng chuyên mục

Khi nhà giáo viết văn, làm thơ

Khi nhà giáo viết văn, làm thơ

Dường như có một mối liên hệ đặc biệt giữa sư phạm và nghệ thuật. Ai đó từng nói, mỗi giáo viên cũng là một nghệ sĩ đặc biệt và học sinh chính là những khán giả. Nghề giáo và nghề văn đều làm công việc truyền cảm hứng, qua từng bài giảng hay qua từng trang viết, nhà giáo thắp lên ngọn lửa tình yêu cuộc sống và những giá trị mang ý nghĩa nhân văn trong trái tim mỗi người.

Trưởng thành dưới ánh đèn sân khấu

Trưởng thành dưới ánh đèn sân khấu

Ánh đèn sân khấu không chỉ là nơi thể hiện tài năng, mà còn là môi trường rèn luyện bản lĩnh và kỹ năng cho sinh viên nghệ thuật. Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, sinh viên Khoa Văn hóa - Nghệ thuật, Trường Cao đẳng Lào Cai đã có cơ hội biểu diễn trên nhiều sân khấu thực tế và tham gia các chương trình nghệ thuật chuyên nghiệp. Đây là chiến lược đào tạo của nhà trường, nhằm rèn luyện kỹ năng biểu diễn và giúp sinh viên từng bước trưởng thành trên con đường nghệ thuật.

Bác Hồ trong cảm xúc mỹ thuật của họa sĩ Nguyễn Đình Thi

Bác Hồ trong cảm xúc mỹ thuật của họa sĩ Nguyễn Đình Thi

Hình tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh - cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Người - luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác nghệ thuật. Với họa sĩ Nguyễn Đình Thi, nguyên Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Yên Bái (trước sáp nhập), mỗi tác phẩm về Bác đều được thể hiện bằng những nét vẽ chân thực, giàu cảm xúc, gửi gắm lòng kính yêu và biết ơn sâu sắc dành cho vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.

Huy động nguồn lực xã hội đầu tư cho văn học, nghệ thuật

Huy động nguồn lực xã hội đầu tư cho văn học, nghệ thuật

Văn học, nghệ thuật (VHNT) là lĩnh vực đặc thù, đòi hỏi sự đầu tư lâu dài, không chỉ về trí tuệ và thời gian, mà còn cần nguồn lực vật chất để nuôi dưỡng cảm hứng sáng tạo. Trong bối cảnh nguồn kinh phí nhà nước còn hạn chế, việc huy động nguồn lực xã hội - từ cộng đồng, doanh nghiệp, các tổ chức và cá nhân yêu văn học, nghệ thuật đang trở thành hướng đi tất yếu, góp phần thúc đẩy VHNT Lào Cai phát triển bền vững.

Khi phụ nữ viết về phụ nữ

Khi phụ nữ viết về phụ nữ

Phụ nữ là một nửa nhân loại, luôn có mặt trong mọi hoạt động của đời sống. Vì lẽ đó, khi ca ngợi cái đẹp, khi khắc họa con người hay dựng nên những lát cắt đời thường, hình ảnh người phụ nữ luôn là nguồn cảm hứng bất tận. Và khi phụ nữ viết về cùng là phụ nữ, họ sẽ dễ tìm thấy sợi dây đồng cảm, dễ đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật. Song, để có thể “thấu cảm” hay phản ánh một cách “đời” nhất, vẫn đòi hỏi vốn sống, sự trải nghiệm và một trái tim mở của người viết.

Bản giao hưởng hương vị Hà Nhì

Bản giao hưởng hương vị Hà Nhì

Ẩm thực của người Hà Nhì từ lâu đã được ví như một tấm gương phản chiếu đời sống lao động, phong tục tập quán và triết lý sống hài hòa với thiên nhiên. Nơi núi rừng Lào Cai, mỗi bữa cơm, mỗi món ăn đều chứa đựng hương vị đặc trưng, hồn cốt của bản làng, gói ghém cả sự dung dị, mộc mạc mà tinh tế.

Giữ truyền thống trong nhịp sống hiện đại

Giữ truyền thống trong nhịp sống hiện đại

Trong nhịp sống hiện đại, việc giữ gìn nét đẹp truyền thống của Trung thu chính là cách để chúng ta trao truyền giá trị văn hóa tốt đẹp cho thế hệ sau. Bởi Trung thu không chỉ là niềm vui tuổi thơ, mà còn là sợi dây gắn kết gia đình là minh chứng cho sự tiếp nối văn hóa từ quá khứ đến hiện tại.

fb yt zl tw